- Sáng tác

Ta...
Ta lại say rồi ... hình như đời là những giây say là quên hết tháng ngày bên phút nhớ có lẽ say ta quên đi duyên nợ ta quên ta… trong một cõi đi về


Vàng
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?


Buông kỷ niệm
Kỷ niệm bỗng lìa cành, Cả rừng thu lá đỏ, Hương cốm nào cuối phố, Nắng bỗng bừng lên, trong ngọn gió hanh... Sụt sùi Đông về, Kỷ niệm ướt mong manh, Xin chút gió Xuân, Xin hầm hập gió Lào,


Nan ngu y
Nhẽ ở ngôi cao nghĩ việc to, Sao lo chân rắn với răng bò. Ngày mai ông quyết đi buôn phẩm, Nhuộm răng hay tô tượng khối trò. Chúng lại phát ra cái sự u, Cấm đời nói mánh, ngập dùng lu.


Hoa giăng đất Bắc
Tháng Mười đã qua, ôi sao vội vã, Chẳng kịp chào Thu Chẳng kịp nhớ bạn hiền. Ngày đẹp thế sao mình quên được chứ ?! Tự trách thật nhiều, Bạn hỡi, xin thứ tha. Quay ngược thời gian ta tìm về tĩnh lặng. Ba mốt tháng Mười, trời xanh mây trắng.


Chiếc lá vàng thu
Trong vòng tay êm ái Của vũ trụ bao la Ta vô cùng thư thái Giữa thiên nhiên giao hòa Một màu vàng óng ả Bất tận đến mê hồn! Thanh thản từng chiếc lá


Nhà Búp
Nhà Búp xinh giữa trời cao lộng gió Thơ trĩu cành, văn mướt xanh đồng cỏ Bước chân về, một chiều xuân rực rỡ Nắng ươm vàng, Tôi bỗng hóa Họa Mi*. Trái tim hát, thật nhiều khao khát Sáng tác ùa về cả những đêm hanh hao
