- Sáng tác

Mễ Trì
Trong sáng trong sáng nay thôi Vô tư ai đục cả lời sáng trong Khói nhang thời đại anh hùng Cơn mưa vuốt mắt tận cùng trăng sao Nhà lầu đậu mép non cao Heo may khẽ thở đổ nhào xuống khe


Đại dương
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non, Chẳng muốn quay trở lại,


Về gặp
Hãy làm trẻ chăn trâu, Đi về nơi đồng nội, Đi về mùa nước nổi, Nghe bìm bịp kêu ròng... Nghe nước vỗ sì soạp, Rạp dừa nước ven sông, Hãy hái búp sen nhỏ, Sáng vừa nhờ hơi sương ...


Điều tôi tin
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ


Chiều chóng vánh
Chiều chóng vánh, vội vàng qua rất vội Thất thểu cô đơn, ta tìm ánh nắng tà Mỏi mòn ước trở về ngày thơ bé Đánh đáo, chơi khăng, ước đến hội trăng rằm.


Thơ của mùa thu
Tóc là dòng mực chảy. Da thịt là giấy thơm. Thấm thật sâu con tim Bài thơ tình thu viết. Những dòng buồn tím biếc Rơi vào sau vách xanh. Những ước vọng mong manh


Tôi
Tôi! Là chủ thể cuộc đời! Tôi là một nửa cuộc chơi nhân tình... Tôi là nổi đám, nổi đình Tôi là ngất ngưởng cho mình thế cao Tôi mặt trời, tôi là sao! Tôi là hơn hẳn biết bao nhiêu người
