- Tản Văn

Xin hãy tặng tâm trạng đẹp cho Phụ nữ!
Một buổi chiều đầu xuân, trời còn lạnh lắm. Cả không gian xám lạnh như giát bằng thiếc. Mình ngồi trên ghế chờ bên đường ga tàu hỏa, đợi chuyến tàu từ Bỉ đi Đức. Ga đợi vắng vẻ, chỉ còn lác đác một ít người, ai cũng ngồi co ro trên ghế. Chỉ có một chàng trai không ngồi mà đi đi,


Mùa Xuân, và Thiện tâm của con người
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể.


Ký ức về một bài ca
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế.


Chuồn chuồn kim
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,


Trời lạnh
Mùa đông Beijing khi nhiệt độ xuống dưới độ không trời rất lạnh. Khi nhiệt độ xuống âm 15 độ thì lạnh khủng khiếp. Nghe nhiệt độ thấp như thế ai cũng sợ hãi. Thế nhưng cùng 15 độ âm nhưng ở Hà Nội bao giờ cũng lạnh hơn rất nhiều.


Cha là mùa xuân của con
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng.


Trời xám
Ở Beijing có những buổi chiều mùa đông trời xám ngắt. Khi đó bạn có cảm giác bị nhốt trong một cái cốc bằng chì. Cái cốc ấy không hiểu sao rất chật chội. Bạn sẽ vô cùng bức bối ngột ngạt đến nỗi có cảm giác không
