
- Tản Văn

Không dám tắm sông
Trưa nào, khi cả lũ kéo nhau ra sông tắm thì cái Mái kều bao giờ cũng là đứa trần truồng lao xuống nước đầu tiên. Thế mà hôm nay nó lại mặc nguyên quần áo ngồi thu lu trên bờ. Cả lũ hò hét thế nào nó cũng không xuống. Một lúc sau thì nó bỏ về.
Cá trê
Ông Ngoại quanh năm đặt một chiếc đó lớn chắn ngang con mương nhỏ chảy phía trước nhà. Đêm qua mưa to nước mương chảy xiết. Đến gần trưa ông mới đổ đó. Chiếc giỏ đó rất nặng. Cò Bé phải giúp ông một tay mới khiêng về sân được.
Tản mạn về học trò
Nó chọn viết tản mạn về học trò, nhân ngày Nhà giáo Việt Nam và cũng là dịp kỷ niệm 40 năm thành lập trường THPT Nguyễn Đức Cảnh nơi nó đã có khoảng thời gian cống hiến tuyệt vời với vai trò Nhà giáo. Trường thành lập năm 1985, nó về trường năm 1986
Biến tướng
Xưa ông bà nội ngoại nhà mình nghèo lắm. Ấy vậy mà Nhà nước cho đất cho nhà cũng nhường cho người khó hơn mình, phân xe đạp cũng nhường cho người cần hơn mình để rồi, khi nhường mãi, ông bà huy động con cháu tự đào ruộng ấp ao làm nhà, cuốc bộ đi làm
Bình minh và hoàng hôn
Bình minh và hoàng hôn – hai nhịp cầu nối ngày và đêm, tuy chẳng bao giờ gặp nhau, nhưng lại hòa quyện trong một thể thống nhất của một ngày. Bình minh thức dậy trong làn sương mỏng, vén nhẹ tấm rèm đêm còn vương trên ngọn cây, khe khẽ rót ánh sáng vàng
Gội đầu
Đêm thanh, một nam, một nữ chụm đầu bên bầu rượu. Nữ nhân rời môi khỏi chén bồ đào rồi cất tiếng vỗ về nựng với gã trai: lang quân chàng hỡi, thiếp vẫn biết chàng là trang hảo hán, chẳng thiết dung nhan. Tiện đêm nay trăng đà chưa lặn, nước ấm thiếp lại đã chuẩn bị xong, mong chàng một
Chùa
Ở đầu làng Chỉ Thiện có một ngôi chùa nhỏ mái ngói xanh rêu mục nát ẩn khuất dưới vòm cây quéo cổ. Ngay cổng vào có một cây đại nhỏ cỗi cằn hoa nở vàng quanh năm hương hoa thơm ngát.



