- Thể ký
Hải Phòng và chuyến đi của nó năm 15 tuổi
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,
"No nước uống"
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội.
40 năm cuộc đời!
Vậy là đã 40 năm ngày rời xa Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh) thân thương. Chưa được gặp lại thầy cô, bạn bè như mong ước nên đành nhớ và ghi lại vài câu chuyện ngày xưa ấy…
Cuộc thi định nghĩa tình yêu
Hôm nay là ngày TÌNH YÊU, chợt nhớ một cuộc thi vô tiền khoáng hậu 40 năm trước ở Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội: THI ĐỊNH NGHĨA VỀ TÌNH YÊU. Số là năm ấy tôi vào năm Thứ Nhất Đại học Tổng hợp Hà Nội.
Bánh hấp
Nhớ lại chuyện ăn của sinh viên thời bao cấp. Thời kỳ ấy có ăn là sướng rồi, chỉ cần no đâu cần ngon. Có khi là cơm với bo bo, bánh mì hấp, khoai Tây luộc chấm đường…
Nỗi buồn mang tên "giá như"
Em là một cô gái không thật đẹp nhưng có duyên! Làn da không trắng nhưng có luôn hiện hữu trên môi một nụ cười tỏa nắng khoe hàm răng trắng đẹp mê hồn. Cặp mắt biết nói với hàng lông mi dài dù không chau chuốt nhưng cũng đủ để làm mê hoặc bao chàng trai vùng biển.
Hương bưởi đêm trăng làng biển
Xe chở chúng tôi xuống Thái Thụy vào buổi sáng. Tập hợp xong, nhận lệnh và nơi ăn chốn ở xong xuôi chừng hơn 9 giờ sáng chúng tôi đi bộ ra biển! Nhảy ào xuống biển tắm như chưa bao giờ được tắm