- Trang thơ
Cầm tay
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!
Duyên!
Lỡ lên một chuyến đò, văn chương làm chèo lái. Trôi trên dòng trôi ấy, bến bờ ở phía xa. Vùng đất nào đầy hoa, vùng trời nào đầy gió.
Ôm bóng chiều đông
Chiều xưa nơi bến sông này Đò đi trời bỗng đen mây mịt mùng Đò chiều ngược sóng lên rừng Cho sào lẻ bạn đợi mong thuyền về
Người ta yêu nhau người ta làm khổ nhau
Người ta yêu nhau Người ta làm khổ nhau Không quên được khi bên nhau mê đắm Khi trống vắng thấy lòng mình thăm thẳm Nhìn nơi nao cũng thấy bóng tình nhân
Thuốc ngủ
Anh khó ngủ Em đến ru anh ngủ Giấc ngủ sâu Lặn tới tận đáy đêm Em mất ngủ Anh ru cho em ngủ Em nằm mơ Trong hơi thở lời ru
Đại Bàng và Rắn
Bất ngờ gặp phải rắn Sợ hãi là chuyện thường! Rắn độc nó mà cắn Không chết cũng đau thương... Riêng đại bàng thì khác Nó bốc rắn lên trời Giữa một "ma trận" lạc Khiến rắn ta hãi hùng...
Khai - không khai
Không khai bảo ngoan cố Muốn khai nói không cần Chẳng biết đâu mà lần Khai hay không khai nhỉ? Để bảo vệ công lý Phải kiên quyết phơi ra Những ẩn tình khuất tất Điều tra giữa phiên tòa