- Trang thơ

Vô thường
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh


Nếu
Nếu mưa biết đất cần mưa thế thì mưa đã vênh mặt lên rồi Nếu bảo cuộc đời là dâu bể thì giàu nghèo cũng chỉ thế thôi


Giống
Nàng Bân thật và nàng Bân rởm lớn rồi mà vẫn vòi vĩnh cha Ông Giời thật và ông Giời rởm đều vì con bất chấp luật sơn hà


Tháng nói dối
Tháng Tư lá đã xanh cành Bảo rằng nắng lại đành hanh mưa rào Ếch kêu lở cả bờ ao Trắng phau phau bụng nao nao duyên trời Tháng Tư nửa nói nửa cười


Ngẫm
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi trôi mãi chẳng sang bến đời


Vấn vương
Chao ơi là kỷ niệm lưu luyến và nhớ thương cổng trường và ước hẹn bịn rịn nơi cuối đường.gối vào sợi nắng vương à ơi chim bay liệng


Đón mưa
Lạy Trời! Mưa, mưa, mưa... Lạy Trời thương ban nước; Cả một vùng khô khát Khóc mừng vui đón mưa... Ơn Trời cho nước uống, Ơn Trời tặng xanh tươi, Ơn tái sinh sự sống, Ơn Trời trao nụ cười...
