- Trang thơ

Em và tôi
Em ở đây là để cho tôi đau nỗi tôi đau, vui điều tôi hoan hỷ Em gợi cho tôi những điều tôi chưa thể nghĩ Tôi là tôi bởi có em bên cạnh cuộc đời


Người cao tuổi
Bảy mươi đâu phải đã già? Chỉ là cao tuổi nhưng mà vẫn "xoan"! Du lịch khám phá còn ham Thể thao , mọi việc vẫn làm chỉn chu Đêm thức thì ngày ngủ bù Ăn uống giữ miệng, sức dư là thường


Em bây giờ với ai
Nỗi nhớ bay lên trời Nhuộm xanh xa trong vắt Nỗi nhớ lặn xuống nước Nối chiều cao thêm sâu. Em bây giờ ở đâu Nỗi nhớ vòng phía trước Bây giờ em còn đợi


Giấc mơ cuối cùng
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác.


Ngủ quên
Không có mặt trời Trái đất ngủ quên Trong triệu năm băng giá Không có con thuyền dòng sông Ngủ quên Và tự xóa mình khi về biển cả! Không có người đi Con đường Ngủ quên Và cũng vào cây cỏ!


Hà Giang
Hà Giang biêng biếc nước dòng Lô Cột mốc Số O dựng địa đồ Vách đá giương chông ngăn bước giặc Nhuộm vàng lưng núi những nương ngô


Mắt huyền
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi. Mắt huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi
