- Trang thơ

Hồi âm
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi.


Mùa sen
Hà Nội vào mùa sen Đường Vệ Hồ tấp nập Hương sen tỏa ngây ngất Người bên người vu vơ Này là búp sen tơ Vừa nhú lên đấy nhé Hồng hào và tươi trẻ Như truyện tình trong mơ


Chùm thơ 4 câu: Túy tửu
Thấy bóng trăng tròn trong khóm mây Mời trăng xuống cạn chén men này Những lời tri kỷ xin cùng tỏ Trăng chếnh choáng rồi… Ta cũng say


Hoa Mộc Miên
Em hỏi tôi hoa gì tên thấy lạ Chưa từng nghe được thấy bao giờ Tôi mỉm cười em ơi chẳng lạ Là loài hoa mình nhặt ở tuổi thơ. Tôi đưa em đi tới ngõ Chùa


Làng trong thành phố
Heo may mơn man trên đường rộng Mễ Trì Thượng - Hạ nối nhau. Lạ chưa! Làng ngay giữa phố Thủ đô ôm ấp làng quê Đi đến gốc đa to là rẽ lối về Tôi như giữa quê mình trong ngõ nhỏ.


Vịn hoa
Ngắm hoa mà thấy ngỡ ngàng. Ta đang nương vịn dịu dàng của hoa. Tinh khôi trong trắng ngọc ngà. Bao giờ mới được như hoa… bao giờ!


Mùa Xuân
Có bao giờ lỡ hẹn đâu Ngàn năm, xuân vẫn giữ câu hẹn hò Em yêu anh để em chờ Yêu mùa xuân để ước mơ bao điều Mùa xuân - hẳn khát khao nhiều Để bao cánh én bay theo chớp ngày
