- Trang thơ
Bình minh
Bình minh vừa chợt hé, Nhè nhẹ ở đằng đông. Không gian nhuộm sắc hồng, Dòng sông bừng tỉnh giấc! Núi hiền hòa chân thật, Xanh thẳm phủ sắc vàng Giữa trời đất mênh mang...
Nếu còn ngày mai...
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ...
Trái tim tắt lời
Em ngỡ mãi còn yêu anh Như tự do yêu mây trắng Như nhà nông yêu cánh đồng Như mát trong yêu sáng trong Như gió vấn vương dòng sông
Chỉ một
Chỉ với một nụ cười Bắt đầu một tình bạn Chỉ với một lời nói Có thể dừng đánh nhau Chỉ cái nhìn đủ thấu Cứu vớt mối quan hệ Chỉ một người có thể Thay đổi cuộc đời mình.
Xa xăm
Xa xăm à Nhớ xa xăm khôn tả Lạnh thấu tim Xa xăm gió một mình Nắng cũng lạnh Một mùa đông gần lắm Khó mà quên Dù em xa cách anh
Khẩu trang
Mắt đen Môi thắm Da hồng Gói nhan sắc lại Lạnh lùng khẩu trang Bao nhiêu khuôn mặt giống mình Bao nhiêu số phận…nỗi niềm bao nhiêu…
Tà áo Tháng Ba
.....chạm tháng Ba... có gì lạ không em? Cánh đồng thân quen cánh cò bay lả lướt Thương tấm áo, nàng Bân gieo mộng ước Chút lạnh cuối Xuân tím thẫm cả cung hồn....