- Trang thơ

Diên vĩ
bông hoa diên vĩ trắng tinh nhớ người lên núi một mình cùng ta cùng nhau đến một miền hoa nói rằng chỉ muốn thật xa loài người trắng tinh như một nụ cười


Hoa cải vào Đông
Trăm hoa phổ quát Xuân sang mà hoa cải trộn thơm vàng vào Đông Phù sa trầm tích bãi sông nhu mì lặng lẽ nghiêng đồng hoa thôi, Ngượng ngùng nõn nghển lên trời


Đường lên Đồng Văn
Quanh co gấp khúc chênh vênh núi che bóng núi mây bềnh bồng mây Đỉnh nào em đã qua đây Dấu chân còn hiện vết giầy bùn quê? Loanh quanh một độ quay về


Sáng nay thanh minh
Nay ngày cập nhật thanh minh tiết trời ấm áp giật mình khô khan Lịch âm tục ngữ nghìn năm mở đầu trong sáng cuối tuần giêng hai Cỏ xanh rưng rức lộc đài


Si tình
Thút thít kia à thút thít ơi Chiều xưa, trên phố nhớ vai gầy Có kẻ chân trần đi trong gió Để nhớ về ai, ai biết chăng Phố nhỏ chiều qua mưa giăng giăng


Tự trách
Em đi phố nhỏ bỗng buồn tênh Nhặt cánh bằng lăng thấy chạnh lòng Miên man trống vắng nghe chiều xuống Gió thổi hồn tôi tới nơi nào Đêm về tôi thức với ngàn sao


Thương anh
Thư anh gửi, thân thương đầy ý nghĩa Nhớ một người tâm tư gửi về đâu Đêm trở gió lòng chạnh lòng thấy nhớ Gom tơ lòng cho em dệt thành thơ Nhiều đêm rồi em thức với vu vơ
