- Trang thơ
Quà Valentine
Tặng em ngày dại tháng khờ Yêu em bạc tóc đến giờ chưa khôn Tặng em một góc Sài Gòn Khu Tân Cảng với Ba Son liền kề
Ngẫu hứng Valentine
Valentine với người ta Mình đâu còn thủa nhân hoa của người Bồi hồi mình ...với mình thôi... Bước cao bước thấp... đường đời chênh vênh...
Rằm Xuân
Rằm Xuân trắng biển cà phê tiêu cay điếc mũi, hương chè lên men Rằm Xuân tím vạt tóc em đồi thông thác đổ - thân quen lạ lùng
Nét xuân
Cái cầu nối một vòng tay Hai bờ sông nối bên này, bên kia Sông dài, xuân cũng lia thia “xuân quê,” “xuân phố,” như chia sắc mầu
Không - có
Vang lên một tiếng chuông đồng, Lặng đi chỉ thấy mênh mông xa vời. Xôn xao thành ánh sáng ngời, Thẳm sâu chẳng thấy đất trời nước mây.
Lại gạo
Lại xôi, lại bánh - lại gạo thôi, Ngũ trược quẩn quanh - ngã chẳng rời. Những tưởng chín rồi thì chín hẳn, Mới hay ngũ cốc cũng luân hồi.
Xa xăm
Xa xăm à Nhớ xa xăm khôn tả Lạnh thấu tim Xa xăm gió một mình Nắng cũng lạnh Một mùa đông gần lắm Khó mà quên Dù em xa cách anh