- Trang thơ
Một thời như thế
Có một thời hoa mướp rụng vàng sân Hoa khế rụng miên man bên thành giếng Ta vô tư ngắm cánh diều bay liệng Vẽ những ước mơ trên cả bầu trời
Của ai
Của ai ta ngỡ của ta Của ta ai cũng tưởng là của ai Thật ra chẳng có đúng sai Của ta ai nắm của ai ta cầm
Đêm rơi
Đêm mơ hình như gọi... Mà cất chẳng thành lời mộng tàn nghe như chiếc lá cuối cùng đang rơi !
Nhặt bóng thời gian
Ta về nhặt bóng thời gian Đem về treo lên cánh cửa Để tìm người trao một nửa Con tim khờ dại ngày nào Ta về níu sợi mưa rào Bện thành dây thừng ký ức Đêm hè nhớ ai ngồi khóc Thời gian chưa thể phai mờ
Khi nghe các nhà thơ đọc thơ
Họ đọc thơ Mắt họ sáng ngời Giọng họ âm vang truyền cảm Thật tuyệt vời Các nhà thơ đọc thơ Tôi nhìn thấy Trong giảng đường đông chật* Những khuôn mặt Méo đi vì chăm chú
Lời tự tình của gió
Mây chiều chầm chậm bơi vào núi Hương gió ngại ngùng lẩn quanh đây Tóc ai óng ả theo lòng suối Rót xuống dòng đời giọt men say...?
Lặng lẽ
Rồng xanh lặng lẽ góc trời Nỗi niềm tâm sự đầy vơi cõi lòng. Dòng đời nhơ sạch đục trong Câu thơ còn nhuốm bụi hồng trần ai...