- Trang thơ
Tiếng khói
Thứ ba - 27/12/2022 14:54
(Anhe: Trần Bảo Toàn)
TIẾNG KHÓI
(gửi nội và những người bạn cùng thời của người)
suy tư luồn thông gió tuôn ra
ngoài kia khói ngấm xuống
đất xòe trời trạng nguyên
đỏ nhuộm
mùa sắp giáng sinh
bóng ai
chạy trên những luống nhà kính loang loáng rắc mưa thưa
từ chiến trường xa lửa lan
về cháy lại trong bờ cúc tần
trên ấy còn mắc một bàn tay ngùn ngụt khói
mờ năm ngón
mờ mắt ngóng
anh đã tan lên trời cùng khói với bàn tay
mẹ xé bờ cúc tần
mắt lòa trong đêm đuổi theo bàn tay anh
ngược lên đồi
khói
đi ra biển
khói
người vu nữ vai thon
treo lên cổng đền: búp bê con cùng những cọng rơm khô
trắng áo và váy đỏ trinh
nàng rảo bước
chân đạp vô tình lên tiếng khói ngân
đoàn tàu không khói
từ từ trườn vào thành phố
những dãy nhà đang bốc khói xuyên sang nhau bằng cáp quang
cụ già lặng lẽ dò gậy
bước xiên lên thềm thánh
đường sáng ánh đèn và
vang âm bóng khói
Tokyo, 12.2006