- Trang văn
Hương Kều
Cùng tuổi với nhau nhưng Hương Kều cao vút. Chân dài vai rộng. Mũi thẳng. Mắt to. Miệng loe. Răng trắng đều tăm tắp. Chân tay nghều ngào vụng về thô thiển. Tính cách sồn sồn vội vàng nóng nảy. Hương Kều nghịch ngợm liều lĩnh hơn con trai.
Một trí tuệ hồn nhiên minh triết
Tôi gặp ông lần đầu tiên năm 1998 khi được phỏng vấn sát hạch để chuyển về làm việc tại Ban Nghiên cứu của Thủ tướng tại trụ sở cũ ở số 6 phố Bà Huyện Thanh Quan. Ấn tượng nhất với tôi khi gặp là cử chỉ lịch thiệp,
Cu Nhọ
Năm ấy Cu Nhọ chỉ sáu bảy tuổi. Theo bố mẹ ra đê biển nằm trông chiếc thuyền gỗ thợ đang đóng dở. Giữa đêm trời nổi dông. Một ánh chớp chói lòa kéo theo là tiếng sét kinh hoàng.
Rắn đầu biếng học
Cuối năm 1970 khi ấy tôi 4 tuổi. Bố tôi sau một trận bệnh nặng(sau này khi học ngành Y tôi nghĩ đó là do viêm gan A, bố đi an dưỡng 2 tháng rồi nghỉ hưu sớm khi mới 57 tuổi.
Cò câm
Cò Câm cùng một lứa với Cò Bé. Không nói được nhưng nó rất sáng dạ nhanh trí. Không đi học nhưng đầu óc chẳng kém đứa nào. Trừ khi ở trường còn ở đâu có lũ trẻ là ở đó có Cò Câm. To con lớn tuổi hơn cả bọn nhưng Cò Câm
Cu Ti
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua.
Tuổi già là hạnh phúc
Hạnh phúc thực sự - như thường nói - là cả một hành trình, là cả con đường trải nghiệm - là từng giây phút sống trong hiện tại, là sự chuẩn bị cho những dự đoán tương lai và sau đó trở thành quá khứ.