- Truyện ngắn

Thằng đệ
Nó gọi mình là đại ca. Mất bố từ năm 10 tuổi. Mọi thứ tưởng chừng bế tắc. Nhưng trong vòng tay của người mẹ tảo tần, vĩ đại như một vị Phật, nó đã rất cố gắng và lớn dần lên. Nói nó vụng cũng không phải. Nói nó chăm cũng chả đúng.


Cao Ích Mẫu huyền kỳ
Minh biết mẹ mình từng “xịn sò” muộn thế, bởi lúc sinh nó thì chị Nếp đã thôi làm lãnh đạo xã. Năm bảy bảy, khi xã chị sáp nhập với xã trên làm một, địa giới từ tiếp giáp một tỉnh lên hai; cùng với rất nhiều cái mới phải căn ke hài hòa đại diện khu bao nhiêu dân ngồi ghế gì.


Trong bóng mẹ
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá.


Sản phụ và CPU
Dù đã mang bầu đứa thứ hai, Minh vẫn thuộc loại “ma mới” ở trung tâm văn hóa thể thao hàng huyện này. Theo luật bất thành văn, bà bầu cũng không ngoại lệ nên chị vẫn phải bê hơn chục cái ghế đại biểu từ tầng trệt lên tầng hai trong ngày chạy Olympic


Tâm sự của gà trống
Tôi là chú gà trống. Tôi được lớn lên dưới sự chăm sóc của các bạn học sinh. Quê tôi ở xa, xa lắm. Mãi tít chỗ chân trời xanh lờ mờ kia. Rồi tôi được một cậu học sinh đưa về đây.


Bèo dạt mây trôi
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên.


Chuyện của cây
Có hai hạt mầm nằm cạnh nhau dưới lớp đất dày trong một khu vườn. Mùa xuân về, chúng nghe thấy tiếng chim ríu rít phía trên.Mưa phùn thì gửi xuống cho chúng những giọt nước ấm áp như thầm bảo "Hạt mầm ơi, lên nhanh đây với chúng tôi nào".
