
- BÙI THANH HUYỀN

Nụ Cười An Nhiên trong thơ Tâm
Tôi đã từng nghĩ, khi nào bớt việc, bớt bận bịu, con người ta sẽ có được cảm giác thanh thản an nhiên. Nhưng rồi không phải vậy. Tôi từng thấy nhiều người an nhàn mà lòng thì nặng trĩu, mà tâm trí thì vướng víu trong cái vòng không thể thoát ra.
Tìm
Ta lang thang tìm em. Tất cả đều lạ lẫm. Cái nắng thản nhiên, cứ rải đều đều, chẳng biết trong ta ký ức đang phây phất mưa xuân. Cái nóng muốn bóc tung tà áo cộc, chẳng nhận thấy ta đang da diết nhớ vạt áo len nhẹ nhàng khép lại trong hiu hiu gió cuối mùa.
"Ngày hạnh phúc"
Đêm nhạc mang tên " Ngày hạnh phúc". Thoáng qua, có chút ngỡ ngàng. Bởi, vẫn biết nhạc của ông bên cạnh những rộn ràng: " Từ ngày có em về, nhà mình tràn ánh trăng thề...", những tha thiết " Càng nhìn em, yêu em hơn và yêu em mãi", những bâng khuâng hạnh phúc " Không gian im nghe nhịp đôi tim hẹn ước"...,
Đêm nhạc “Đi trong cuộc đời"
Nhận được lời mời vội bươn bả bay ngay. Muốn gặp người từng làm mình khóc một thời thiếu nữ. “Mưa bên chồng có làm em khóc, có làm em nhớ những khi mình mặn nồng...”; “Đời một người con gái ước mơ đã nhiều, trời cho không được mấy, đến khi lấy chồng, chỉ còn mối tình mang theo...”.
“TIẾNG THÉT” - “The Scream”
Mình đã đến và ngồi ngắm rất lâu khoảng không gian ấy, đồi Ekeberg, Oslo, Na Uy, và cố hình dung xem nó liên quan gì đến bức vẽ. Một dải đồi xanh thắm, lá hồn nhiên xanh, cây bình yên xanh. Một mặt biển ngời ngời sáng, sóng lăn tăn và nước dịu êm…..
Bà ơi!
Mình về thăm bà. Bà đã ngoài chín chục. Lúc bay qua Ấn độ dương, nhìn màn hình trên máy bay thấy thăm thẳm biển, chợt nhớ lời bà: “Qua sông qua đò con nhớ thả xuống mấy đồng tiền xu. Ở nhà có Thổ Công, ra sông có Hà Bá”. Chợt bật cười, mấy đồng tiền xu đang có trong túi, thả xuống sao đây, bà ơi.
Một cách giã từ
Lần đầu tiên mình biết đến hoa Peony (tiếng Việt dịch là hoa Mẫu đơn Trung quốc) là vào năm sinh viên thứ nhất ở Liên Xô. Mình đã yêu ngay loài hoa ấy. Không chỉ vì nó đẹp. Trong ý nghĩ của mình hoa nào cũng đẹp, đẹp riêng.



