- KIM CHUÔNG
Về một kiểu lạc đề
Trong mỗi bài viết, xác định được đề tài (phạm vi cuộc sống được phản ánh trong tác phẩm) và ý nghĩa tư tưởng (vấn đề được phát hiện thông qua nhân vật, sự kiện)... Một yêu cầu đặt ra với mỗi tác giả là nghệ thuật biểu hiện ? Làm thế nào để bài viết có được sự sinh động, hấp dẫn và giá trị đem đến cho người đọc điều người viết muốn gửi gắm.
Cha tôi
Cha tôi là một nhà Nho Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh Một đời nấu Sử, sôi Kinh Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời Năm Cha mười sáu tuổi đời Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh
Bàn tay em buộc
Mỗi một ngày em buộc tám ngàn nút cứ nhân lên như thế một đời em tay em buộc bầu trời vào tấm thảm buộc dòng sông dào dạt với con thuyền Tám ngàn nút mỗi ngày em buộc mười ngón tay em như mưa trút tơ lòng
Người mẹ
Như vết chân cò trên bãi hoang mấy chục năm ròng mẹ lạc ngoài biển vắng lòng mẹ xót xa như cây cói dầm chân trong đất mặn nghe sóng xô, sóng xé quặn đau bờ Con chim còn có tổ nương nhờ con cáy, con còng còn có hang, có lỗ
Trước khói hương em gọi
Trước khói hương em gọi Đời lính - Một đời người Anh ơi, năm tháng ấy Là gì trong ngày ... trôi Năm mươi năm, em gọi Bóng anh lạc phương nào Núi sông chìm xuống thấp Dâng bóng hình Anh cao ...
Trưa vườn Thuận Vy
Cây mải xanh. Hoa bận đưa hương Quả còn nghĩ chát, chua, dịu ngọt Anh hoá kẻ si tình ẩn nấp Trong khu vườn hồi hộp đợi chờ em.
Có một thời đại thi ca
Trong lịch sử phát triển dài lâu và liên tục, có lẽ, trên thế giới hiếm thấy một dân tộc nào lại có một thời đại thi ca cao vọng và sang trọng của các thi sĩ từ bậc đế vương đến nhiều tên tuổi trên các lĩnh vực đời sống xã hội ở nhiều triều đại như đất nước Việt Nam.