- KIM CHUÔNG

Bé và ông
Râu ông bạc trắng Đầu hói nhẵn đi Đã hai chân kia Lại còn chống gậy Đất rộng như vậy Trời lại quá cao Bước ông chệnh choạng Là tại làm sao ?


Bé xem tranh
Bé xem bức tranh Mẹ mua ngoài tỉnh Mắt bé long lanh Chợt cười ngộ nghĩnh Bé hỏi, mẹ ơi Kìa sao lạ thế Đây là đồng lúa Chín cong đuôi gà


Hạt thóc
Cái ngày còn mặc áo xanh Thóc nằm bú sữa trên nhành lúa tươi Thóc xoa phấn trắng quanh người Cho thơm cả ngọn gió xuôi mặt cầu


Vườn trưa
Con chim vạch lá tập khâu Con nhện thì tập bắc cầu trên cây Con bướm tập múa suốt ngày Con tò vò cũng tập xây cửa nhà


Bên sen hoa đã thành nôi ru mình
Ơ kìa, một khoảng trời riêng Nằm trên mặt đất, nằm nghiêng trên đầm Trời đầy sao thắp lặng thầm Những ngôi sao giữa tay cầm ngát hương.


Chiều đầm sen
Có một chiều bơi trên đầm sen Tôi thấy tôi lạc vào miền lạ lắm Cái nhìn xanh. Ý nghĩ xanh Còn trái tim đỏ thắm Trái tim như rừng hoa Như triệu búp sen hồng.


Với mình
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa Không phù sa nào làm nên đồng muối trắng Chẳng tự mình nhầm lẫn Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi
