- KIM CHUÔNG

Một vùng quê
Tôm mang đèn điện trên đầu Thắp dòng mương lượn qua cầu sáng trong Cá con tập nhảy cầu vồng Vẽ lên mặt nước từng vòng sóng reo Ếch leo lên tận cánh bèo


Hạt muối
Thật là khó hiểu Khi gặp bạn về Nếu bạn là biển Biển xanh dường kia Nếu bạn là nắng Nắng vàng cháy khô Bạn nhỏ li ti Mặn mà thơm trắng


Chùm mây áo trắng
Chùm mây áo trắng Vừa đến mùa hè Nghìn cây nổi dậy Ran trời nhạc ve Thoáng một chiều kia Chùm mây hoá phép


Viết tặng anh tôi
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách


Nhân tố rời tất cả
Gió không phải là mây Nắng không là hoa lá Anh chẳng phải là em Nhân tố rời tất cả Những cành non tìm lá Hoa tìm quả trên cây


Mặc áo cho cây
Bé trồng cái cây Giữa trưa nắng gắt Cây đứng đội trời Héo queo, héo quắt Ồ thôi, cây sốt Bị cảm nắng rồi Cành trơ xương cá Phải “xài” thuốc thôi Nước thần, đây rồi Tưới cho cây nhé


Luật
Gió đi. Lá đổi mùa rồi Thì ra, trời có luật trời … Cũng hay Néo già thì néo đứt dây Trái cây chín ép, trái cây sựợng lòng Người đi đường tối, lòng vòng Thì về ngõ cụt, hẻm cùng thế thôi
