- KIM CHUÔNG
Cha tôi
Cha tôi là một nhà Nho Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh Một đời nấu Sử, sôi Kinh Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời Năm Cha mười sáu tuổi đời Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh Cha thông kinh nghĩa rành rành
Vô đề
Em nhìn kìa, Canada Rừng và Biển đã đẻ ra đất này Một chiều ta đã đến đây Mang thêm một giọt nắng ngày thu đi
Cái nhìn
Mắt nhìn quả chín vàng ươm hỏi: trong lòng quả tối om màu gì? Ơ này, quả nói lời đi hay không nói đấy, là khi nói nhiều đêm chìm như hạt ai gieo ở trong bóng tối bao nhiêu bóng ngày cái đau tối sẫm mặt mày
Trước mẹ cha mùa Vu Lan báo hiếu
Hai mặt trời trong con tim... Con thức Cha Mẹ ơi! Hai Quả Thái Sơn khổng lồ trên vai Con mang nặng suốt cuộc đời Con quỳ lạy trước khói nhang, hương án Con nghìn lần khóc gọi : "Mẹ Cha ơi..."
Thả diều
Ai người thả cánh diều bay kéo mây, kéo cả ta đây lên trời Ơ này, mơ mộng vừa thôi diều đang làm võng, làm nôi ru mình Ta thường qua đục. Rồi xanh thường quen lội giữa chòng chành mà đi
Tát biển
Hình như có một đêm trời hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng tát đêm cạn rọc, cạn ròng ngước lên trời nổi bềnh bồng bình minh
Tình yêu và cơn mưa
Tôi đi trong đêm mưa cả phố phường đẫm nước chỉ có lời hẹn em làm tôi không ướt được đêm chừng không nói được nên cứ đổ mưa nhiều em chừng như cũng thế nên chân còn bước theo