- KIM CHUÔNG

Thơ hai câu: Mở mắt
Lúc ta đi bên này đường là PHẢI Quay lại ư, phía ấy hoá TRÁI rồi * Có câu thơ MỞ MIỆNG để ngân nga Tôi thích đọc những câu thơ để cho mình MỞ MẮT


Giải oan Thị Màu
Đừng ai chê nữa, Thị Màu Tôi yêu nàng nhất địa cầu này đây Giá Màu, người của thời nay Tôi thành kẻ cướp cao tay… chả đùa! Người đời miệng lưỡi cay chua


"Dấu yêu gửi lại" - Một tiếng lòng đượm nồng, đằm sâu của hồn người cầm bút
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo.


Bão táp
Cơn bão xoáy tràn qua chiều dữ dội đất ngả nghiêng trời ngả nghiêng trời chấn động lớn dồn xô trong giông tố tĩnh tại ư ? có thể chỉ lòng người ! Em gái bỗng nhòe đi trong chớp giật


GIỚI THIỆU TÁC PHẨM MỚI: TẬP THƠ VÀ VĂN XUÔI "DUYÊN 2"
Chuyên mục Tác giả tác phẩm của Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn bài viết của nhà thơ Kim Chuông (Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình - Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Thái Bình


Thị Màu
Thị Màu xưa của ta ơi Tại trời cao, tại ông trời trước tiên Tại trời đã đẻ ra em Núm cau chum chúm chồi lên yếm đào Thắt lưng xanh quá ngọt ngào


Hỏi chuyện Lưu Bình
Có phải, miếng cà thiu Dương Lễ tặng Lưu Bình Quả đắng ấy đã làm chàng lột xác ? - Vâng! Người ta lớn từ những cơn đau nhất Thi sĩ Muýt-xê, người đã nói vậy rồi.- Còn Châu Long ? Ba thu lạ quá trời
