- KIM CHUÔNG

Về một người mẹ - Về một người con trai - Và dòng sông Trà Lý
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó.


Kim Chuông chàng thi sĩ đa tình
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ…Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông !


Từ duyên nợ với nàng thơ
Từ duyên nợ với nàng thơ bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say em xinh, em đẹp dường này hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà nỗi buồn trong mắt người ta tôi giong bão tố phong ba về mình


Và lại viết về tôi nữa
Đùng đùng tôi bỏ nhà đi thầy u cứ ngỡ việc gì lớn lao thực tình thì có gì đâu tôi đi tìm một mái đầu hương chanh tôi đi giữ lá cho cành sợ cơn gió đến vô tình với cây


Và lại viết về tôi
Ai ơi đừng lánh xa tôi Vì thơ tôi viết cho đời yêu nhau Tôi à, nào có gì đâu tôi nghèo tiền bạc, tôi giàu hồn thơ Tôi à, nào có gì cơ


Lại viết về tôi
Chẳng mấy đã muối sương pha màu tóc tháng ngày đi vạt nắng mịt mờ trôi trong vũ trụ vô cùng rộng lớn có con đường in bước lối riêng tôi con đường ấy một lần tôi mở mắt sợi mong manh mang buộc giữa cành hồng


Vang vọng này ở giữa trái tim tôi
Hôm nay lòng tôi yên ả quá công việc làm xong thêm tin mình sức trẻ thêm tin bàn tay biết nói thành lời Cùng đứa con bước giữa phố vui nhưng không hiểu vì sao tôi ít nói đôi khi sững sờ trước lời con gọi
