- ÁNH TUYẾT
Người thầy đầu tiên của tôi
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi.
Gặp đồng hương ở nghĩa trang Trường Sơn
Đồng hương gặp ở nơi này. Mà nghe chua xót... đắng cay bội phần. Chào nhau...trong nỗi âm thầm... Nén nhang nối giữa hai phần âm dương... Khấn người...người cứ lặng im.
Hạnh phúc thời @
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!
Uống rượu với tri âm
Đáy bình chưa chạm đáy đêm. Còn nồng nàn những hơi men tình người. Cốc nghiêng hứng ánh trăng ngời. Đáy đêm chưa cạn những lời tri âm.
Ước nguyện mùa vu lan
Vu lan là dịp để các con cháu báo hiếu ông bà cha mẹ. Lễ vu lan được diễn ra suốt từ đầu tháng cho đến rằm tháng bảy. Nhà tôi cũng lễ phả độ trên đền mẫu, trên chùa, cúng trong nhà mình, nhà chồng, bên nội ngoại rất thành kính trang trọng.
Gặp lại bầy ong trong đêm sâu
Bao năm rồi mới gặp lại bầy ong Thời tôi sinh viên chúng rộn ràng làm tổ Này đây! Con ong vàng bé nhỏ Vỗ cánh chao nghiêng đón ánh mặt trời! Con ong xanh mắt đen hiểu thấu lòng người. Nó kiêu hãnh rung tà nhung đôi cánh
Mùa Vu Lan
Một mùa Vu Lan vắng mẹ Mưa như chưa mưa bao giờ Mẹ ơi! Con thành đứa trẻ Ngực cài hoa trắng… ngây thơ! Mẹ thì đang... nằm dưới mưa