- ÁNH TUYẾT

Vợ quê
Vợ quê nấu bữa cơm quê Chiều chiều ngóng đợi chồng về cùng ăn Con cua bắt ở đồng gần Bát cơm thơm dẻo tảo tần đồng xa Cá dưới ao, rau vườn nhà. Quả ớt chín đỏ, quả cà giòn tan


Mùa xuân người lính
Anh hẹn mang mùa xuân cho em Năm nay anh về quê ăn tết Em đã ngóng trông từ đầu tháng chạp Cành bích đào sốt ruột bật mầm lên Cả vầng trăng cũng...mòn mỏi sáng mỗi đêm


Khắc khoải mùa đông
Em đã tự cháy lên từ ngày ấy Ngày con tim lỡ run rẩy vì anh Cứ trách mình như trái chẳng mãi xanh Sao vội chín để ngóng chờ người hái anh ở nơi xa anh nào có thấy Trái tim buồn xoay bốn phía không anh


Còn đang đàn bà
Chỉ mong tìm được chốn riêng. Mình ta thôi… với một miền tháng ba Lẽ nào chưa hết đàn bà Bồi hồi ngực áo… làn da phập phồng... Dường như sâu thẳm cõi lòng


Gửi về nguồn
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu! Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau ...tang chồng Lá xanh rụng trước lá vàng


Màu ơi đừng bỏ chèo mà đi
Nếu ngày mai em chán chiếu Chèo Chuyển công tác sang làng sân khấu mới Kịch nói - Cải lương hay Đoàn Ca Múa Nhạc Thời bây giờ… nơi ẫy dễ sống hơn! Em thức thời… em có lý... thế là khôn! Tự cứu mình tìm đến nơi yên ổn


Thị Màu
Đàn ông còn ối... Màu ơi! Cớ sao chọn chốn chết người mà yêu Đã liều… cho bõ cơn liều Cứ là duyên phận phải chiều mới nghe* Lửa tình rừng rực đam mê! Cớ sao lại phải ra về tay không?
