- BÙI ĐẠI DŨNG

Người thơ Kim Chuông
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối quan hệ và những gì được học hỏi từ ông, tôi gọi ông là Thầy.


Đi nhỏ
Bé thơ chẳng biết Cái giọt đầu tiên Làm sao khống chế Chăn chiếu khô êm. Trung niên chẳng biết Giọt nào cuối cùng Đâu còn thông thoáng


Nhớ Vương Tôn - mùa hạ
Gió mạnh cỏ Bồ rạp ao vườn Mưa tạnh hiên nhà ngát Sen hương Mận chìm Dưa nổi băng tuyết lạnh Giường trúc giấc trưa lụa chỉ vương.


Nếu
Nếu con bình tĩnh trong khi Mọi người hoảng hốt ngờ vì lỗi con Nếu con giữ tấm lòng son Tự tin khi mọi người còn chưa tin, Chấp nhận người - mọi cách nhìn Kiên tâm chờ đợi chí bền không lơi. Bị dối lừa, chẳng lừa ai


Bùi đại
Bùi đại vốn chẳng ngon gì Bùi đại khác vị đắng chi cay nào Bùi đại ghét cuộc xôn xao Bùi đại chán chốn ra vào xun xoe Nhân gian lạc bước cơn mê


Chơi đá cảnh
Ta không là chúa đảo Cũng chẳng phải quốc vương Nhưng vì chơi đá cảnh Nên có cả nước non. Nhiều vương công hoàng đế Có thiên hạ hẳn hoi Mà cả đời không thấy


Lạ
Lạ thế tối nay lại thấy buồn Tự mình nấu một bát mì tôm Mới thấy buồn kia hao năng lượng Đến mức ta đói lả khi buồn. Bạn đã bao giờ giống tôi không?
