- BÙI THỊ BIÊN LINH
![Khoảng trời thiêng](/files/news/thumb/chua2.jpg)
Khoảng trời thiêng
Xa quê hơn nửa cuộc đời Nhớ thương khắc khoải đầy vơi nỗi niềm Sông Hồng sóng nước bình yên Chùa Keo vọng tiếng chuông thiêng gọi về
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đọc tập thơ “Mùa đợi” của Nguyễn Thúy Hằng](/files/news/thumb/doi-mua-thu-den-hay-yeu.jpg)
Đọc tập thơ “Mùa đợi” của Nguyễn Thúy Hằng
Trong những gương mặt sáng giá về thơ của Nhóm các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ thuật được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tuyển chọn đào tạo (khóa học đầu tiên của cả nước) từ 1976 đến nay, Nguyễn Thúy Hằng là gương mặt thơ dịu hiền đến mong manh, duyên dáng, nhẹ nhàng.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Tết xưa yêu dấu](/files/news/thumb/tet-xua.jpg)
Tết xưa yêu dấu
Một mùa xuân nữa lại sắp về. Những ngày cuối năm này, công việc bận mải hơn và lòng người cũng bồi hồi nao nức nhiều hơn. Với một người xa quê đã lâu như tôi, cứ mỗi độ cuối năm, lòng lại bâng khuâng nhớ quê, nhớ về ký ức xa xưa đầm ấm ngọt ngào bên cha mẹ, họ hàng thân thuộc dù khi ấy, cuộc sống còn chồng chất khó khăn thiếu thốn.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Gửi lại dấu yêu](/files/news/thumb/306386255_8a2e59bd4a_b_1.jpg)
Gửi lại dấu yêu
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Mùa Xuân](/files/news/thumb/cao-su.jpg)
Mùa Xuân
Ngỡ mùa xuân đến từ lâu Ngỡ như người gặp lần đầu nơi đây Phước Long một khoảng trời đầy Cao su dâng "khúc nhạc cây"... xanh trời
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đọc Giọt nắng vô thường, biết mình đang về nơi xa lắm](/files/news/thumb/36108447796_223122dcc2_z_1.jpg)
Đọc Giọt nắng vô thường, biết mình đang về nơi xa lắm
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình. Cùng trong đoàn chủ tịch, cùng điều khiển chương trình Đại hội. Cùng đọc những bài thơ mình viết cho cả Đại hội nghe trong tiếng vỗ tay rào rào tán thưởng của các bác, các cô chú đại biểu cùng hàng trăm bạn thiếu nhi...
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Lứa học trò đầu tiên](/files/news/thumb/lop-hoc_2.jpg)
Lứa học trò đầu tiên
Năm 1985, tôi phơi phới yêu đời và đầy khao khát trong ngần của tuổi 20. Thi tốt nghiệp xong, thây Trân Chấn Quyên hiệu trưởng và thầy Tạ Sĩ Lục - Trưởng phòng tổ chức của trường CĐSP Sông Bé gọi tôi lên Văn phòng đế trả lời về việc tôi có đồng ý ở lại làm cán bộ giảng dạy ở trường không, vẫn biết đó là mơ ước của bao sinh viên, nhưng tôi vẫn phải lễ phép từ chối vì từ lâu tôi đã nhủ lòng: Học xong sẽ vê gần nhà, phụ giúp cha mẹ để các em tôi được tiếp tục học hành.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)