- HOÀNG LIÊN SƠN

Người dưng
Lắng nghe Kẻ biết ngỏ lời Nâng dắt Người chịu đứng lên Gieo hạt bồ đề Nơi tâm tìm cầu giác ngộ Em bầu cho khát khao đi tới


Cụ
Nhìn con cháu líu ríu chuẩn bị lễ viếng thông gia làng bên Cụ bảo Ơ thế còn phần tớ sau này? Trưởng nữ thưa Cụ cứ yên tâm Rồi sẽ đủ cả phường bát âm và dàn kèn đồng ấy chứ


Trà
Pha cho con còn chưa nguội Mẹ đã nhắc đi nghỉ trưa Hạt giống tất bật Mẹ trao truyền từ thuở hoài thai đến ngày đồng áng Thưa vâng Rồi con thong dong nhai từng ngụm nước.


Trả
Dù hôm qua và có thể tới tận sớm nay Vòng nguyệt quế vẫn còn trên tay Thì tôi cũng trả Trả thủ lĩnh rồi quán quân, cự phách Tôi trả luôn hơn, bằng


Giàn mồng tơi già
Đã quắt khô Sau khi y đi vừa xa vừa lâu Chưa kịp tiếc Đã thấy từ chậu đất tròn xoè đôi lá xanh non Sẽ không đòi y sớm về Vì cần ít nướ


Tôi
Toả sáng chỗ này Chiến thắng nơi kia Được tán dương nhỏ to rồi hết nấc Tôi không biết Đường đến đài vinh quang sẵn những cú sập hầm Tôi trong thất


Khổ
Bể khổ là gì mà Bồ Tát cần cứu độ chúng sinh ra khỏi Và phàm phu phàn nàn đạo Bụt quá bi quan Tử là khổ Hình như không chắc lắm Bởi sau tử nào ai quay về kể lại với cháu con
