
- LÊ QUANG TUỆ

Ca dao mới: DẠI VÀ KHÔN...
"Khôn ngoan" là biết lặng im Như hòn non bộ đứng nhìn nghiêm trang Cũng cây đá, cũng động hang Phải đâu mô đất... Coi xoàng được chăng...?!
Ca dao mới: NHỊ CÚ CA DAO...
Bé thì học nói bi bô Lớn lên thì học nghe cho thật rành Về già ngồi nghĩ quẩn quanh Học cách im lặng cho thành lão nhân Vu vơ chắp nhặt đôi vần...!
Lời mẹ ru
Mẹ sinh con một đêm rằm Mái tranh nghèo ánh trăng đằm vành nôi Dịu hiền tiếng mẹ à ơi Ru cho con lớn tự hồi còn thơ. Bốn mươi năm đến bây giờ Vẫn mang tiếng mẹ ầu ơ bên lòng
Vô nghĩa
Tôi sẽ còn gì để nói với em Khi ngôn ngữ đã thành vô nghĩa Khi lòng người đã hết niềm tin Như bầu trời đã tắt ánh sao đêm. Sẽ nói gì? Sẽ nói gì với em?!
Những con mắt
Có những đôi mắt Hiền như mắt nai Êm như mặt hồ thu trong trẻo. Có con mắt Sắc tựa dao cau Nhìn nghiêng liếc xéo Cá dưới ao chết nổi lềnh phềnh...
Vô tình và hiện hữu
Đêm thao thức cồn cào không ngủ được Đêm chập chờn như tỉnh lại như mơ Hơi gió thoảng vô tình đêm vắng lặng Nhắc cho anh một thi tứ không ngờ
Tự tình khúc
Ta vốn là một gã nhà quê Với nghiệp nhà "canh nông vi bản" Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm Cắt cỏ chăn trâu Thất học trường làng... Bước vào đời như một gã nhênh nhang Đi lính... Chuyển ngành... Học hành... Công chức...



