- LÊ QUANG TUỆ

Khoảng trống
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim. Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc. Khoảng trống của mặt đất


Tình anh muối mặn
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!

Hội chứng B. V. H.
Một là thích nói linh tinh Chính trị thời sự tình hình đông tây. Hai là ngất ngất ngây ngây Ngơ ngơ ngẩn ngẩn suốt ngày mần thơ. Ba là vẩn vẩn vơ vơ


Đến và đi
Nửa đêm bừng thức dậy Lòng ngổn ngang bời bời Không thể nào ngủ lại Và buồn quá em ơi...! Tụng kinh rồi đọc sách Mở máy đánh cờ chơi Rót rượu ra độc ẩm


Vô tình...
Trời ơi...! Trăng sáng đến vô tình. Vằng vặc trời trăng ta một mình. Nguyệt lão, Hằng nga ơi, có biết ? Mình ta lặng lẽ ngắm trăng thanh.


Vô đề
AN nhàn là "địa trung tiên" LẠC nơi trần giới giữa miền nhân gian. TỰ ta danh lợi chẳng màng. TẠI ta-bà có Niết-Bàn trong tâm.


Hương quê
Sân nhà sau trận mưa đêm. Sáng ra đã thấy trước thềm nắng mai. Bao năm rong ruổi đường dài. Chợt mùi hương ổi thơm lay vào lòng...!
