- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Sự sắp đặt của Thượng Đế
Thượng Đế thật sáng ý Khi tạo ra con người Một bản gốc hoàn mỹ Như thể đất với trời Đôi mắt hướng phía trước Khỏi ngoái lại đằng sau


Phần đời còn lại
Đã leo tới đỉnh núi Bao vất vả, gian lao Có chiến công, thất bại Có cay đắng, tự hào... Nửa phần đời còn lại Vẫn luôn là nửa non Nhiều khi còn thất bại Và đau khổ nhiều hơn...


Hạnh phúc giản dị
Mọi người luôn mải miết Tìm hạnh phúc cho mình Cuối cuộc đời mới biết Hạnh phúc không ? Ở mình! Một ngôi nhà ấm áp Với người mình yêu thương


Những nguyên tắc tránh khẩu nghiệp
Cuộc đời ai cũng vậy Đều muốn được bình an Nhiều điều không nên đấy Mà có người vẫn làm… Bệnh phát ra từ dạ Miệng mang vạ trở vào Lắm khi tự rước họa


Chỉ cần vừa đủ
Có trải qua sóng gió Mới quý ngày bình yên Vượt qua ngàn bão tố Vững tin ở con thuyền Đời nên đủ thử thách Để rèn tính kiên cường Đủ nếm mùi thất bại Cho ta biết khiêm nhường


Sự lựa chọn
Con chuột sa chĩnh gạo Tuyệt quá! Lương thực đầy! Đời thực như mộng ảo Cho tận hưởng mê say... Vì cứ chỉ việc sống Ăn chơi thỏa tối ngày


Thiện và Ác
Có một vị sư nọ Đi kiếm củi trong rừng Bỗng gặp một cháu nhỏ Đuổi bắt bướm tưng bừng... Sư lại gần và hỏi: "Trong tay con có gì?"
