- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Ngày ta hóa cỏ
Ngày ta thành cỏ dại Nâng niu vết chân người Những gót sần nhẫn nại Không bỏ cuộc với đời... Ta cũng như họ vậy Bám chặt sỏi đá mòn Cả ngàn năm vẫn vậy


Bắt đầu từ bên trong
Nếu quả trứng bị vỡ Từ một lực bên ngoài Cuộc sống sẽ kết thúc! Sự sống sẽ bắt đầu Nếu như chịu một lực Tác động từ trong ra...


Đâu rồi bạn tôi
Từ bữa về chưa thấy Cô bạn chim cu đâu? Chỉ bạn tình vẫn gáy Ở quán bên buồn rầu... Tôi rất thương tụi nó Nghe tiếng, tìm được nhau Con trong lồng dài cổ


Đi về phía hoàng hôn
Ai mà không tiếc nuối? Cuộc sống với bao điều... Nhất là khi luống tuổi Đời còn được bao nhiêu? Bao nhọc nhằn năm tháng Đổi được, mất những gì?


Lòng trung thành
Người ta thấy chú chó Trong trạng thái buồn phiền Trước cổng một bệnh viện Kéo dài mấy ngày liền... Người bảo vệ ở đó Đã tâm sự lại rằng:


Em có nhớ
Em còn nhớ hay em đã quên* Những ngày mình bên Hà Nội phố Sân trường lao sao, mùa Thu lá đổ Gió Bắc đã về, buốt giá con tim...


Quà sinh nhật
Món quà mừng sinh nhật Bà nội tròn bảy mươi Đáng yêu, thú vị nhất Là chiếc "IPhone Mười"! Do Kobe và Gạo Tự tay mình tạo ra Đủ các phím cơ bản
