- NGUYỄN NGỌC THẠCH
Tinh hoa đại ngàn
Tháng Ba Tây nguyên Ông mặt trời còn thản nhiên trút lửa Gió len lỏi trong nắng hồng rực rỡ Hái tinh hoa mê đắm giữa đại ngàn… Sắc thắm tươi tinh đất đỏ ba dan Hương cà phê ngập tràn lòng phố núi
Cầu vồng tình yêu
Anh là nắng, ngổn ngang miền đất trắng Em là mưa, thẽ thọt cạnh song thưa Chẳng hiểu mình có duyên phận hay chưa? Mà mưa nắng cứ vẩn vơ tìm kiếm...
Sắc màu phố núi
Có màu xanh thăm thẳm của đại ngàn Màu đỏ sậm đất bazan chung thủy Màu nhung nhớ của rừng đêm hùng vĩ Luôn trọn tình cùng phố thị Cao nguyên !
Cúc dại
Gió quay cuồng điên đảo giữa rừng xa Sương tầng tầng , lớp lớp tựa mưa sa Treo nặng trĩu cánh hồn hoa hoang dại Trăng trốn khỏi tấm chăn mây run rẩy Tự treo mình lên đỉnh thác Liêng nung
Lá vàng ơi...
Ta ngậm ngùi nhặt được giữa mùa Xuân Chiếc lá khô khi mùa Đông đã chết Gió thủ thỉ mơn man lời tiễn biệt Trong nỗi buồn da diết... Lá vàng ơi..