- NGUYỄN QUỐC VĂN
Cuộc chơi ngày cuối
Chẳng có đầu năm, chẳng có cuối năm ngày nào riêng ta cũng là ngày tết Ngày nào riêng ta cũng là cuối hết Ngày lang thang Hà Giang cao nguyên đá, Leo Sa Pa Hiểu tận sức bền m
Bữa tiệc ở Thành Đồ Bàn
Thành Đồ Bàn* chiều mưa rơi lất phất Lạnh khí âm u uất khuất trời mây Vua Chăm Pa ra cổng thành đón khách Máu chưa khô đỏ rợn cả bàn tay
Đàn bà bốn mươi
Sau nửa đời người đắm say, chua chát Người đàn bà bỗng thấy đời tẻ nhạt Bỗng thấy mình lại khao khát vu vơ Có người nhìn đời như một bài thơ Có người ngắm đời như hoàng hôn tắt
Lời kèn lá Sơn La
- Ơ cái chân! Cái chân mơ tìm núi Ơ cánh tay! Cánh tay mộng bơi sông Về phương trời nào, em chờ em đợi Đến với người nào, nói với em không?
Mùa xuân không tuổi
Trời chỉ có nóng lạnh Đời không ngoài buồn vui Năm tháng em yêu anh Thành mùa xuân không tuổi
Bài thơ "Chuông chiều" và hồn thơ Thái Thăng Long
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ.
Phiên chợ A Pa Chải
A Pa Chải nơi chợ phiên biên giới Tiếng Lào Lùm chen lẫn giọng Vân Nam Cô gái Hà Nhì xòe ô mời gọi Anh H'Mông dắt con ngựa thồ hàng Tuấn mã hí tiếng dội vang ba nước