
- NGUYỄN QUỐC VĂN

Phan Vũ
Em ơi Hà Nội phố, Ngập mưa bong bóng phập phồng, Mùa nao em không gặp gió, Gió đi ngang dọc tự do Em ơi Hà Nội phố, Tàu điện leng keng Cửa Nam, Tiếng dương cầm ngân trong căn nhà đổ,
Chuyện tình người và tiên
Ngày xưa, ngày xưa... chàng lên đây Nghe gió mây đàn khúc ca nhạc tiên Theo cánh chim, cánh chim ngang trời bay Những nàng tiên mắt lung liêng áo dài bay
Cần Thơ
Tới Cần Thơ có cần thơ Nước trong gạo trắng nắng chờ bến sông Mấy em xứ lúa tóc bồng Chân dài tới nách bằng lòng không anh Bến Ninh Kiều
Nụ hôn thu
Mùa thu về trên lá Hơi thu man mác rơi Em ơi, vị thu lạ Ngát hương trong đất trời Thu rơi trên con sóng Thu ngang qua cánh buồm Thu trong bàn tay lạnh
Yêu nhau vì yêu nhau
Yêu nhau Trời như bé lại Trăng sao tỏa sáng lứa đôi Yêu nhau Sông đi ra biển Trong nhau bỏ hết ưu phiền Yêu nhau Lở bồi quên bến
Câu mùa thu
Trời lên cao nối xuống sâu thăm thẳm Ao thu quê in mây trắng bèo xanh Mắt hoe đỏ người đi câu chết lặng Cá cuộc đời đớp động nẻo tâm can
Đà Lạt mùa hồng chín
Hồng đã chín trĩu cành rồi anh Đà Lạt nhớ người nên hồng đỏ thắm Màu đỏ ấy từ môi em đấy Tháng mười này anh nhớ ghé về thăm Gió ngàn ru Đà Lạt biếc xanh Mắt con gái đương thì thu thăm thẳm



