- NGUYỄN QUỐC VĂN

Trái rụng
Ai cũng có nửa trái tim để cho Không người này Ắt sẽ là người khác Ai cũng được rất nhiều như từng mất Chẳng mấy ai trời cho hết bao giờ Có một điều ít ai biết, ai ngờ


Cần Thơ
Giữa Cần Thơ có cần thơ Nước trong gạo trắng nắng chờ bến sông? Mấy em xứ lúa tóc bồng Chân dài tới nách bằng lòng không anh?


Thương
Thương em Thương em biết mấy Áo cơm tối mịt cả ngày Thương em Thương em nắng cháy Đêm dài ngủ với thơ ngây Thương em Anh thương nước chảy


Sương sớm Sapa
Sương sớm Sapa sương trắng quá Tháp nhà thờ đá thở ra mây Thấp thoáng Hàm Rồng hoa mờ ảo Chợ tình khăn gió ướt sương bay Sương sớm Sa Pa sương quen lạ


Về hưu
Quá nửa đời người ngang dọc Bao nhiêu vất vả, thăng trầm Hạnh phúc, đắng cay nếm trọn Nay ta thanh thản ra về Rũ thuở tham công, tiếc việc


Đức Thánh Trần
Mỗi lần về Nam Định Tạ ơn Đức Thánh Trần Tôi thường đứng dưới chân Chắp tay cầu kính cẩn Cúi đầu trước tượng thánh Sinh từ lòng nhân dân Hịch tướng sĩ tỏa bóng


Nói điêu
Mặt trời mọc bảo chớm chiều Cái dưới đất, nói đang treo trên giời Có một thì nói thành mười Nói không ra có, nói người là ma Chỗ gần thì nói rất xa
