- NGUYỄN QUỐC VĂN

Đếm tuổi
Ba thu dồn lại một ngày Lìa cành chiếc lá lịch bay về giời Đào mai nở đếm tuổi đời Tình yêu quên đếm tuổi người yêu nhau…


Nguyễn Khải và đàn em
Sinh ra ở phố Hàng Nâu Tóc không chịu bạc cái mầu Tú Xương Mặc áo lính bút văn chương Tấm gương nổi tiếng tìm đường không ra Thánh thần


Bạn tới chơi nhà
Bạn tới chơi nhà hoa mới nở Mộc mạc chân tình hóa thành thơ Mấy chục năm trời như giấc mộng Chớp mắt bình minh đã hoàng hôn…


Có voi đòi Hai Bà Trưng
Có rau muống, đòi húng thơm Có ngô, khoai, sắn đòi cơm tám rền Có chăn chiếu đòi thêm mền Đòi ga trắng trải nệm êm tân thời


Từ ta và địch nghĩ về nhân dân
Dân là địch, ta là ta Ta là địch hay địch là ta đây Địch chỗ kia, ta chỗ này Do chăng quyền lực, đất đai, bạc tiền Đau biết bao, lúc hòa bình Dân thành địch của chính quyền vì dân


Sapa mùa lúa chín
Anh đến Nậm Than, em chờ bên nương lúa Nậm Cang, anh ơi, lúa đã uốn câu vàng Ta tới Tả Phìn, chân ta qua Tả Vạn Tay nắm tay leo lên ruộng bậc thang


Vẽ tuổi
Tôi vẽ em Tay năm thìn, năm dậu Mắt năm thân, dáng của năm dần Chân năm ngọ, duyên như là năm tuất Nụ cười xuân, khuôn mặt của trăng rằm Tôi vẽ em Vẽ nồng nàn, tươi thắm Chấm ngàn năm con ngươi mắt thời gian
