- NGUYỄN QUỐC VĂN

Vũ Hoàng Chương
Say đi em Say chết sống đi em! Rượu cháy Bỏng chân Uống thêm đèn; Khát buổi sớm mai Em uống mắt Trắng dã con ngươi Trắng dã đêm...


Phạm Duy
Tôi yêu tiếng Việt tôi Tiếng nước tôi cuối trời Tiếng nước tôi vời vợi Tiếng nước tôi sáng ngời Tiếng Việt lời cha hát Tôi uống lời mẹ ru


Yên tử
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng Những khổ đau cay đắng


Sau
Sau mùa gặt cánh đồng hoang Sau giàu có lá bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực mới là tài năng Sau tròn lá lúa vầng trăng


Nguyễn Huy Thiệp
Những ngọn gió Hu Tát thổi ông về Hà Nội Tướng về hưu khát muối mặn của rừng Kiếm sắc thế không sắc bằng phẩm tiết Không có vua, không con gái thủy thần


Nguyễn Bính
Nhớ phương Bắc, hành phương Nam Chuyến tàu mình giã biệt mình sân ga Nhập vào bướm trắng, hồn hoa Mùng tơi lục bát hóa ra thị thành Hoa chanh rụng trắng vườn chanh


Đoàn Văn Cừ
Phiên chợ tết mưa xuân bay lất phất Có con gà mào đỏ gáy te te Có bà lão tóc thời gian nhuộm trắng Cây đa già buông rễ xuống chân quê
