
- NGUYỄN QUỐC VĂN

Xem tướng
Người ta tuổi Tỵ, tuổi Thân Còn ai tuổi Ngọ, tuổi Dần thì sao Bấm tay nhẩm tính thử nào Cứ hai người một buộc vào một đôi Tý, Sửu, Dậu, Tuất, Thìn, Mùi Hay như Hợi, Mão cũng vui một nhà
Thái Thăng Long
Thơ anh lấp lánh nhạc trời Câu thơ thắp lửa kiếp người gió mưa Thời gian ai thiếu ai thừa Ăn xin một chút gom vừa thành thơ... Giấu hồn trong cái ngu ngơ
Thang Ngọc Pho
Bắc thang ngọc hỏi bác Pho:- Ông giời si gái dại khờ vì ai? - Ông giời hám sắc mê tài Ta không dại gái, ham vài nàng thơ! Đây, nàng má mịn lông tơ
Thu về
Mùa thu ngang qua phố Nỗi nhớ đi về quê Mang theo con ngõ nhỏ Những mái nhà lô xô Người xưa về quê cũ Cơn gió ra triền đê Mừng tóc dài thương nhớ Mắt ướt mi đê mê
Mưa ngâu
Sụt sùi chiều mưa ngâu Mưa chi hoài cho nhớ Cho mưa quên bạc đầu Tiếng mưa rơi nức nở Thoắt có rồi thoắt không Mà đời người đã cũ
Mắt rượu
Những nàng con mắt lá răm Mắt soi xuống nước sủi tăm cá liền Liếc ngang xé rách đồng tiền Liếc dọc chìm hết cả thuyền giữa sông Những nàng mắt lá diêu bông
Cuộc đời chốn tiên
Khi ta vào bệnh viện Nhìn bao người xác xơ Tử thần cho ta biết Sức khỏe hơn lắm tiền Khi ta thăm nhà tù Ngộ đọa đày khổ nhục Trân quý từng hơi thở



