- PHẠM HỒNG OANH
Nhà Búp của tôi
Sự kiện Lễ kỷ niệm trang mạng văn chương Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm văn học của Nhà Búp đã trôi qua hai ngày nhưng dư âm về một sự kiện văn học ấm áp, hạnh phúc, tràn đầy yêu thương thì vẫn còn đọng mãi.
Cuối nẻo đường xuân
Tôi đang có giờ trên lớp thì nhận được tin nhắn của mẹ "Con về sớm nhé. Nhà mình hôm nay có khách quý đấy!". Tôi nôn nao, mong cho chóng hết giờ. Hồi hộp bước vào nhà, tôi thấy mẹ đang ngồi tiếp một nữ sư.
Đoản khúc mùa
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên...
Viết cho một ngày đông
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết
Cà phê một mình
Lại một mình cà phê đắng chiều đông Ta ngồi với nỗi buồn không có tuổi Cứ khuấy mãi những đam mê trôi nổi Cạn lòng rồi mà đã lắng lại đâu. Ơi vị thơm đắng đót màu nâu
Còn chăng là tiếng thở dài bơ vơ
Trước thềm nhà, rớt bó hoa Thôi thì cứ nghĩ đấy là ai quên Không địa chỉ, chẳng tuổi tên Tuổi này còn có ai đền cho ai? Lặng rồi cái thuở ban mai
Nghĩ vụn trong chùa
Những bức tượng đồng, tượng đất, thạch cao Đứng im Ngồi im Và cả nằm im nữa Mang dáng dấp con người Trong mỗi hình hài có trái tim không? Người ta dâng lễ vật cầu xin