- PHẠM HỒNG OANH
Phù Vân Yên Tử
Chẳng khi nào dám mơ gặp Phật Xin một lần thiền trước Hoa Yên Trúc và mây chẳng hẹp đường đâu nhỉ Nỗi niềm về xanh trước non thiêng.
Lễ hội chùa Hương
Một mình đi hội cuối mùa Hoa đào đã nở, hương chùa bớt thơm Nẻo xa khuất bóng tri âm Chậm chân nào nghĩ còn thêm chậm lòng. Người đi tắt, ta đi vòng
Dòng sông cuối mùa đông
Ta lại về với một dòng sông Ba mùa ta xa, một mùa ta nhớ Dù trước sông ta không còn trẻ nữa Ta vẫn về khi mỗi cuối mùa đông.
Chọn hoa
Lẫn trong ngày hội hoa Bao người say sưa chọn Tôi nâng lên đặt xuống Phân vân, sao vẫn nhầm.
Tháng Giêng
Tháng Giêng về, dòng sông bỗng rộng hơn Thuyền trôi mãi trong rộn ràng, thơ thới Một chân trời mùa xuân đang đợi
Viết cho ngày đầu năm
Thực tình, tháng Giêng, ngày rộng tháng dài, muốn đi đâu đó lắm. Mùa xuân gọi mời tận cửa rồi. Nhưng rồi lại bần thần hỏi, đi đâu, đi với ai lúc này. Chùa chiền, lễ hội, không còn cảm xúc ấy nữa. Ngại chen lấn, ngại lễ bái, ngại những cái mơ hồ đó rồi.
Lễ hội
Lảng bảng nắng, Lảng bảng sương, Lảng bảng những ngả đường đưa em về lễ hội. Hoa đăng xòe trên cao, Hoa đăng dặt dìu mặt nước Mỗi thiện lành là một hoa đăng!