
- TỐNG NGỌC TRUNG

Thơ vui Tết Đoan Ngọ
Hôm qua Tết Đoan Ngọ Lại đúng ngày cuối tuần Vợ bảo mua cặp vịt Nấu chao mua mua bún ăn. Vịt "chạy đồng" rẻ quá Trăm rưởi mà hai con Lọ chao mua từ Tết Mở ra còn thấy ngon.
Sự tích nồi thắng cố
Trên vùng cao Tây Bắc Trong một bản người Dao Có hai vợ chồng trẻ Tỉa ngô và trồng đào. Chợ phiên nào cũng xuống Mèn mén rồi rượu ngô Lúc về chồng say xỉn
Tài và bất tài
Trang Tử đi chơi núi Cùng với mấy học trò Thấy một ông chống búa Đứng dưới gốc cây to. “Còn đắn đo chi nữa Sao không chặt cây ni?”“Cây to nhưng gỗ xấu
Giáp Ất tranh luận
Một hôm Giáp hỏi Ất: - Chuông kêu hay dùi, anh? - Chuông lấy đồng mà đúc Đồng mới có âm thanh! - Dùi thì đẽo bằng gỗ Gỗ mà kêu được sao? - Chuông không có dùi gõ
Bán giáo bán mộc
Có một người nước Sở Chỉ rèn giáo mà giàu Giáo ông rèn thật sắc Nhọn hơn bát xà mâu. Đem giáo ra chợ bán Ông quảng cáo thật hay: Đâm cái gì cũng thủng Không tin thì đâm này!
Biết rõ chữ nghĩa
Sáu, bảy người chạy loạn Có Hoa Hâm nhà ta Lại gặp người chạy loạn - Xin đi theo nhau mà. Chúng lấy làm ái ngại Chấp thuận cho theo cùng Một mình Hoa Hâm nói:
Dung người được báo
Vua Trang Vương nước Sở Mở tiệc đãi các Quan Hôm ấy đông khách lắm Cỗ có đến trăm bàn. Trời thì tối như mực Trăm người trăm ông say Chợt đèn nến tắt lịm



