- TRẦN HUYỀN TÂM

Trên bãi biển sáng nay
Biển vui như trẻ thơ Gió hồn nhiên đẩy sóng vào bờ Sóng tinh nghịch trải mình trước nắng Những vệt thủy tinh chảy dài, lấp loáng Chân trời xa hồng một màu hoa Ấy là thời em đã đi qua.

Tản mạn mùa hoa tím
Hình như người giấu tiếng lòng vào đêm Nên chất chồng quanh ta giờ chỉ là nỗi nhớ Ta như dòng sông qua thác ghềnh, rồi bên bồi, bên lở Đoạn cuối nguồn nước đã dịu dàng trôi.


Sắc màu hoa sen
Có lần mình đọc được mấy bài viết, nói rằng hoa Sen trên thiên thượng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Màu sắc của nó cũng khác với hoa Sen ở dưới hạ giới. Nó lung linh mỹ diệu phi thường. Đẹp nhất là hoa Sen màu vàng, màu của thiên kim, tinh khiết, với những vầng quang sáng lòa.


KÝ ỨC TUỔI THƠ TÔI: Tuổi mực tím
Nhớ đến thế buổi đầu đến lớp Mẹ về rồi, chỉ đứng lặng yên Dáng thẹn thùng, chẳng cười chẳng nói Nhớ những lần không thuộc bài Ta đã khóc trong cặp mắt buồn cô giáo Mực tím dây đầy quần áo Nét chữ học trò xinh xinh.


KÝ ỨC TUỔI THƠ TÔI: Trên trang sổ của mẹ
Sổ mẹ ngày mùa Từng chùm con số Chùm xanh chùm đỏ Xếp hàng như sao. Chùm xanh màu lá Thợ gặt viết lên Số như gốc rạ Theo sau lưỡi liềm.


Vô thường
Dẫu ngoài kia cơn bão đã hình thành Anh vẫn cứ đưa em về với biển Bởi không muốn tình mình thêm lỡ hẹn Ta đành lòng cáo lỗi với cao thiên.


Hoa Sen nở
Một buổi sáng mùa hè đang chớm. Thức dậy trong tiếng nhạc êm đềm, du dương. Tiếng chim hót trong veo. Tiếng giọt sương đang khe khẽ tan mềm trong không khí hân hoan đón chào ngày mới. Tiếng tia nắng nhẹ xoay gót bước ra từ mật ngọt ấm nồng nơi vầng chăn mây bông trắng. Tiếng của làn gió trong lành se sẽ tỏa lan, len thơm vào hơi thở.
