
- TRẦN HUYỀN TÂM

Hà Nội của hai đầu nỗi nhớ
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,
Một cõi tiên lành
Tràng An ngợi ngời hương sắc Chốn bồng lai tiên cảnh là đây! Nắng thêu hoa, hoa khảm nắng lên cây Mây ngũ sắc sà xuống lòng núi biếc. Văn vắt Cổng Trời, Địa Linh, Thánh Trượt
Hát ru tình đời
Ta hát ru đời sông Lời ca thiết tha mặn nồng Lòng theo sắc mây loang Thương người tím cả chiều hoang. Ta hát ru thời gian Từ xa cách xa muôn ngàn Lòng thương kiếp phù dung Nhắn rằng người nhớ cố hương.
Sen Việt - nốt thanh cao ngày hạ
Họa sĩ Đặng Phương Việt (Việt Sen) là một trong các tác giả đầu tiên của trang văn học nghệ thuật Nhà Búp (nhabup.vn). Anh được các độc giả của Nhà Búp trân quý và ngưỡng mộ bởi những tuyệt tác Sen mà anh đã vẽ trong suốt cuộc đời làm nghệ thuật của mình.
Những vòng tròn cho nhau
Chỉ có em và thời gian trôi Không tiếng xe kêu, không người qua lại Em lang thang với nỗi niềm mê mải Mỗi bước chân đi, mỗi một òng tròn. Vòng tròn này em dành cho anh Vòng tròn này em dành cho em
Miền Tịnh Độ
Có một không gian ngọc ngà cổ tích Mặt trời vàng rộn ức triệu nụ vui Hoa ngát thơm nở thắm lời môi Ngôn ngữ đổi trao là dịu hiền ánh mắt. Ở nơi đó không bung biêng thổn thức
Nhặt chữ
Cuối ngày ngồi nhặt chữ chơi Chọn thời lựa thế dọc rồi lại ngang. Chữ Thiện tọa giữa địa đàng Chữ Chân đặt thẳng, chữ quàng xếp nghiêng. Chữ An cho đoạn vẹo xiên Cho vơi cay đắng, ưu phiền nơi nhau.



