- Sáng tác mới
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Một chiều lên đỉnh Fansipan, biết nơi đây vẫn ngàn đời mênh mang sương khói. Một chiều với Thinh không, biết đâu là ranh giới giữa hai miền hư thực nơi mà ta đã đôi dịp được đi về. Một chiều đứng bên kim tự tháp mang tên 3143, thấy bây giờ thời gian là trân quý lắm. Một chiều đi trong huyền ảo đất......
Có một thời hoa mướp rụng vàng sân Hoa khế rụng miên man bên thành giếng Ta vô tư ngắm cánh diều bay liệng Vẽ những ước mơ trên cả bầu trời...
Em lang thang dọc bờ hồ Tìm lại ngày xưa trong ánh hoàng hôn tím đỏ Tiếng gió núi phả dài như hơi thở Bước chân nào lạc bước bên nhau.....
Em gửi anh một chút lạnh cuối mùa Một chút lạnh "rét nàng Bân" phố cổ Mai nắng lên hoà mình vào con phố Sáng cả phố phường đỏ hoa gạo tháng tư...
Nhớ một chiều dừng chân trên phố Em tần ngần trước một màu hoa Không mặn mà cũng chẳng kiêu sa Màu hoa trắng hay màu của nắng?...
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Bến sông cũ đã bừng lên sắc đỏ Như bao nhiêu thương nhớ gọi nhau về, Con sông lạnh nhưng lòng không cạn, Mộc miên à? Sao chỉ đỏ tháng ba!...
Giữa những ngày đông giá, tiết cuối năm của miền Bắc, trời lạnh vừa đủ để cảm nhận cái rét món quà độc đáo của thiên nhiên ban tặng cho người miền Trung, miền Bắc. Kì lạ, nhiều loại hoa càng rét càng đẹp. Lất phất vài giọt mưa xuống là lộc cây, nụ hoa bừng lên. Sáng ra nhìn những giò phong lan,......
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Năm thì ít, tháng thì nhiều, Cuộc đời dồn lại một chiều hoàng hôn, Héo vàng lắm giấc mơ con Gió lê những bước chân mòn vào đêm....
Tôi mơ một sớm mai mưa phùn Lộc non biếc long lanh sương xứ sở Lúa đợi sấm tháng ba nuôi đòng sớm Ngút ngát xanh thăm thẳm những khu rừng...
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,...
Mãn Giác Thiền sư (1052 - 1096) là một vị cao tăng sống ở thời nhà Lý. Chuyện rằng, trước khi viên tịch, ông đã đọc cho các đệ tử nghe bài kệ (kinh kệ), nguyên tác bằng chữ Hán, phiên âm như sau:...
Tôi có một đồ dùng dạy học: “Tập sưu tầm ảnh các nhà văn Việt Nam và thế giới” được Bộ giáo dục thưởng Huy chương đồng (xếp hạng C1), thỉnh thoảng vẫn giới thiệu cho anh chị em sinh viên trường Cao đẳng Sư phạm xem. Một hôm, một nữ sinh nói với tôi:...
Ru hời ru hỡi diêu bông Thương em, anh ngược gió đông đi tìm Tay cầm sợi nắng làm tin Cỏ may găm nát trái tim dại khờ....
Có thể rồi giây phút đó em quên Để giọt mưa không về trời được nữa “Mây đầu ô”, hững hờ qua khung cửa Quán sách trường, lần lữa gọi chia ly *...
Ngập ngừng em nói với tôi Cái câu nói mới nửa lời nói ra Tôi mang một nửa đi xa Nửa chưa nói hết ở nhà cùng em...
Những ngày cuối năm thường gợi thương, gợi nhớ, chân muốn đi, lòng muốn đến một nơi thân quen nào đấy sau một năm bận rộn, quên lãng. Ý nghĩ ấy đang muốn thực hiện thì...
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!