- Sáng tác mới
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng...
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Cuộc sống hiện nay của Bạn là do bạn tự nguyện lựa chọn Vấn đề là, phần lớn chúng ta quên mất sự thật là "có thể lựa chọn". Mọi sự an nhàn đều có cái giá của nó. Chán ghét nơi đang làm mà vẫn không rời bỏ nơi đó là do Bạn không muốn rời bỏ nó thôi....
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên Đói kiếm cơm ăn, mệt ngủ liền Trong nhà của báu tìm đâu nữa Trước cảnh lòng không chẳng bận thiền....
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Giới tính là chỉ về Đực - Cái, Nam - Nữ, tức là giới tính sinh học, cấu tạo cơ thể, nó khác với bản dạng giới. Bản dạng giới là nhận thức, cảm nhận của bản thể về giới tính của mình, tức là họ cho rằng "tôi là nam", hay "tôi là nữ"......
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Nhà cửa bạc vàng giầu sang được mất Ở ngoài thân đều như gió thoảng qua... Đến một ngày kia ta bỗng nhận ra Trời cho khỏe mới là điều quý nhất !...
Một số người tới Cuộc đời của bạn Như những hồng ân Một số khác đến Cuộc đời của bạn Cho những bài học ......
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi....
Làm Ông sướng “lém” Không như làm Bà Đó là sự thật Của nhiều nhà ta Những lúc rắc rối Quấy khóc, biếng ăn Ông tránh xa nhé Để..."cho nó lành"...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
Bữa trước đang viết thì cảm xúc, không viết tiếp được, khiến bạn bầu phàn nàn: Sao chị viết kỳ cục vậy? Cụt ngủn ngủn là sao! Bây giờ học trò đã tan, cháu nhỏ đã ngủ ngoan, tôi lại được ghi tiếp vào Thời Gian Đời Người của mình những dư âm thắm thiết ân tình về Tình Bạn Đẹp của chúng tôi trong nhóm......
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Những lúc khó khăn nhất Không phải khi nước mắt Của bạn đang trào rơi Mà giấu nó trong mắt Cho nụ cười trên môi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!