- Sáng tác mới
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời...
Tôi thích gọi em bằng cái tên Phượng Vàng xinh đẹp bởi nhiều lẽ. Thứ nhất, em là một cô bạn đồng hương, xinh đẹp của tôi. Thứ hai, em đang sống ở thành phố được mệnh danh là Thành Phố Hoa Phượng....
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải...
Mùa thu mồ côi đi qua Sài Gòn Một ngàn năm trăm trẻ thơ không còn cha mẹ Những cơn mưa trắng trời đau xé Mây Sài Gòn bảng lảng ráng hoàng hôn...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Thóc trời Nuôi sống chim trời Tình yêu Nuôi một phần đời người ta Mặt trời Nuôi sắc cỏ hoa Trời đêm Nuôi sống trăng già trăng non...
Hiếu thảo với cha mẹ Là đi thưa về chào Giúp mẹ chăm em bé Đỡ cha lo cho mình Hiếu thảo với cha mẹ Biết mến bạn, kính thầy...
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay...
Mẹ ru lời sắn, lời khoai Mẹ ru chân lấm bãi ngoài, đồng trong Mẹ ru dé lúa nảy đòng Mẹ ru củ chuối, củ dong, củ riềng...
Covid đến rồi covid sẽ đi Covid ngủ và rồi đang thức lại Covid đứng trên cầu Công Lý Và nằm dài ở Gò Vấp, Bình Tân Covid lang thang quanh chợ Bến Thành...
Ngày của cha, mà chưa có một bài thơ nào viết về cha, cũng thấy phần nào áy náy. Viết cho mình, cho người thì nhanh thế mà cho cha mình thì cứ ngắc ngứ... chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Lạ vậy!...
Cây đàn chỉ có một dây Âm thanh rung mấy ngàn ngày chưa tan Cần tre cong níu thế gian Lóng tre bật núi nâng ngàn lên cao...
Con giờ đã lớn chưa khôn Thế gian bao chuyện bán buôn lọc lừa Mẹ cha vốn dĩ quê mùa Dõi theo con những sớm trưa dặm trường Chắt chiu từ những yêu thương...
Núi cứ cao Và nước cứ dâng Cuộc chiến tranh không nằm trong lịch sử Biết nói gì về được - thua muôn thuở Khi lòng còn dằng dặc nỗi cô đơn....
Cuối đời Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân Có nhiều thứ biến đi như phép lạ Cuối đời Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn...
Ngày cha đi biền biệt phương Nam Bao nhiêu gió oằn lên vai mẹ Gió từ bờ sông tràn qua khu vườn nhỏ Tay mẹ gầy, lạnh giá, vun thắm những luống rau....
Tháng Mười vừa qua, Miền Trung yêu thương phải chịu cảnh lũ lụt thiên tai. Nhà Búp đã cho đăng nhiều bài hát, bài thơ về đề tài này để chia sẻ, cảm thông, sát cánh cùng miền quê nghèo lam lũ ấy. Nhà Búp xin được giới thiệu với các độc giả ca khúc Thương quá Miền Trung của tác giả Lê Anh Linh, qua......
....Mẹ...Con bất hiếu xin dập đầu tạ tội Bao tháng, bao ngày vô tình với mẹ yêu Mẹ hao gầy thân còm cõi liêu xiêu Màn mi khép đợi buổi chiều u ám......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!