- Sáng tác mới
Ôi tuổi thơ, xa nhớ, và mộng mơ! Những tháng năm đầy khó khăn, vất vả Lũ chúng tôi từ khói bom, đạn lửa Tự lớn lên như những búp măng rừng! Cha mẹ nghèo, được "bù" thêm chiến tranh...
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Tên chú là Dũng. Nguyễn ... Dũng! Chú là em út trong đàn con bảy đứa gồm bốn trai ba gái của gia đình chồng tôi. Tôi biết chú trước khi biết anh - “người trăm năm” mà tôi đang gắn kết....
Trông làn khói bếp thoảng bay Tim con lại cứ dâng đầy niềm thương Bóng làng quê phủ mờ sương Hỡi ai có nhớ cố hương thì về...
Trước khi khu resort Hòn Dáu động thổ ông chủ dự án rủ bọn mình về đó thăm thú. Chúng mình đã quanh quẩn ở đảo Hòn Dáu khá lâu. Tất cả đều vô cùng hoang sơ vắng lặng hắt hiu. Trên đảo chỉ có ngôi đền bé nhỏ cổ kính và cột hải đăng cũ kỹ là ấn tượng hơn cả. Đảo nhỏ là vương quốc của cây hoang cỏ dại....
Bởi tôi đa tình cho đêm ấy trăng nghiêng cho trăng hóa thuyền ai lênh đênh không bờ bến lung linh quá, tôi sợ niềm sâu kín sợ dào lên tiếng sóng ngả nghiêng thuyền...
Anh Cò To mê nhất trò đánh đáo ăn tiền. Cứ vào dịp tết khi có tiền mừng tuổi là anh trốn đi đánh đáo cả ngày. Chẳng biết gì đến tết. Chẳng nhớ gì đến nhà. Chẳng cần ăn cỗ. Cứ đi biền biệt từ sáng đến tối....
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Loe hoe chỉ mấy tiếng gà, Giọng chim líu ríu đi xa chốn n ào? Sáng rồi còn sót vì sao, Cố nhìn ta, cố vẫy chào rồi đi......
Chim vẫn hát ca như mọi ngày, Xanh vẫn chồi lên vòi vọi xanh màu ngọc, Dòng người cứ xô nhau, Phố phường tấp nập, Ai quạt lửa sau gáy ta, Bỏng hơi thở con người......
Làm ly cà phê Hãy cứ làm một tách cafe Không sở hữu gì ngoài ánh sáng bước đi. Nếu bạn không có nơi để lòng nặng trĩu, bạn có thể mang theo nó. Người cứ nhẹ bước mà đến, đừng mang theo gì. Nhưng nếu có tâm tư trĩu nặng chưa biết gửi vào đâu thì cứ mang đến đây cũng được....
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Giấy, xé thì dễ, dán lại mới khó. Cũng thế, nhân duyên, xé bỏ thì dễ, hàn gắn rất khó. Nói chuyện mà không mở lòng có khác gì muốn lấy đồ mà không mở ngăn bàn. Giống như ta sẽ chết nếu sa vào băng mỏng, bạn đừng dựa bừa vào mối quan hệ còn chưa đủ chín....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Bữa trước đang viết thì cảm xúc, không viết tiếp được, khiến bạn bầu phàn nàn: Sao chị viết kỳ cục vậy? Cụt ngủn ngủn là sao! Bây giờ học trò đã tan, cháu nhỏ đã ngủ ngoan, tôi lại được ghi tiếp vào Thời Gian Đời Người của mình những dư âm thắm thiết ân tình về Tình Bạn Đẹp của chúng tôi trong nhóm......
Út phải về trước Trong lòng vẫn ước Tiếp tục du ca Mà đành chia xa Mắt ướt lệ nhoà Ngắm nhìn ảnh mãi Rất nhớ nhà mình Các Búp đều xinh Lung linh tỏa sáng Đây chị Búp Dứa Chăm sóc cả đoàn Chuyên gia an toàn Lo toan thầm lặng Còn đây chị Ba Biệt danh Búp Mỡ Luôn luôn trăn trở Nhắc nhở......
Dịch địa tư chi (Tiếng Hàn 역지사지 tiếng Hán 易地思之), trong đó Dịch - chuyển, địa đất, tư - nghĩ, chi - của, vốn nên. Chữ "易" trong hoàn cảnh này dịch là "dịch chuyển" không phải Dịch trong kinh Dịch, hay Dị (dễ)....
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Thanh xuân như một ly trà Quay đi ngoảnh lại xuân qua mất rồi Giờ già lẩm cẩm hết thời Ẩn nơi đồi núi xa nơi quê nhà....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!