- Sáng tác mới
Béo thì mệt, chán nhiều thứ (trừ ăn). Khi mệt quá, chán nhiều thì sinh u uất. Béo cũng là nguồn cơn sinh nhiều bệnh, có bệnh dễ chữa kiểu như viêm khớp, có bệnh khó chữa kiểu như ung thư, tiểu đường....
Đám đông theo bám đó Vô tình cản bước thầy Giữa ngàn người hâm mộ Len lỏi những"ma vầy"! Thay vì nghĩa " hộ tống" Họ ngăn cản gặp dân Tạo ra những manh động Để chia rẽ, hiểu lầm......
Có lẽ sự thức tỉnh Trong tâm hồn chúng ta Không từ điều quá lớn Không từ quá sâu sa Từ đôi chân trần ấy Đã rong ruổi tháng ngày
Và trong trái tim ấy Có tình yêu tròn đầy......
Tôi trở về từ biển Quỳnh nắng cháy Cơn gió Lào khô cả tiếng ve ran Những niềm vui cùng anh và các chị Cho dư âm, ý nghĩa thực vô vàn!...
Em giờ không trẻ nữa tóc bạc da đồi mồi Mắt nhăn thêm vài nếp Vì ánh nhìn xa xôi. Em giờ không trẻ nữa Nụ cười thắm đôi môi Ngực căng tròn sự sống...
Vươn lên từ lòng đất Đón ánh nắng mặt trời Nghe tiếng ve thúc dục Nở bùng khắp muôn nơi Hồng như làn môi cười Toả hương thơm ngào ngạt...
Nhớ cây gạo già lưng còng phủ phục Thân sần sùi bụi bặm tháng năm. Tháng mưa ngâu, vợ khát chồng rơi lệ Chiều mưa dầm, con mong bố tỉ tê. Cây gạo khóc cùng, mắt dầy sưng, nâu xạm...
Mỗi bình minh thức dậy. Thấy một nụ tinh khôi. Đón ánh nắng mặt trời. Lung linh chào ngày mới....
Tôi gặp ông lần đầu tiên năm 1998 khi được phỏng vấn sát hạch để chuyển về làm việc tại Ban Nghiên cứu của Thủ tướng tại trụ sở cũ ở số 6 phố Bà Huyện Thanh Quan. Ấn tượng nhất với tôi khi gặp là cử chỉ lịch thiệp,...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Núi chia hai nửa hoàng hôn, Nửa mang nhung nhớ vui buồn vào đêm. Nửa kia đợi bước chân quen, Khẽ khàng lối nhỏ chốn em đợi chờ…...
Cáo mời cò đến nhà chơi Mang ra đĩa súp để mời cò ăn Cò biết bị cáo chơi khăm Hôm sau mời cáo đến thăm nhà mình...
Cuối năm 1970 khi ấy tôi 4 tuổi. Bố tôi sau một trận bệnh nặng(sau này khi học ngành Y tôi nghĩ đó là do viêm gan A, bố đi an dưỡng 2 tháng rồi nghỉ hưu sớm khi mới 57 tuổi....
…Em xin đừng trách rằng thời gian nghiệt ngã hoa có phai màu thì quả mới sinh sôi đừng kêu than là số phận cuộc đời chưa kịp trẻ đã sang thời cỏ úa......
Tháng quốc tế Thiếu nhi chẳng biết viết cái gì gom câu thơ rơi vãi cặn đáy ly còn lại bạn bè đã bỏ quên, ố kính mắt tăng lên nhìn rõ mình xương khớp...
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành....
Giác giả vô xỉ (tiếng Hàn 각자무치 tiếng Hán 角者無齒 - giác giả vô xỉ). Ở đây, giác - sừng, giả - người, vô - không có, xỉ - răng. Nghĩa đen câu này là kẻ có sừng thì không có răng (không hiểu về mặt sinh học có đúng thế không)....
Ve vẻ vè ve Vè "Nồi cơm điện" Thứ nhất là tiện Không phải củi rơm Thứ nhì nấu cơm Ít bị khê, cháy. Ai đi xe máy Muốn không sứt đầu...
Có một ngày nào đó Bạn bỗng chợt nhận ra Không còn nhiều hứng thú Ừ nhỉ, mình đã già... Mỗi sớm mai thức dậy Chẳng còn thấy vội vàng Le te tiếng gà gáy...
Hạnh phúc thực sự - như thường nói - là cả một hành trình, là cả con đường trải nghiệm - là từng giây phút sống trong hiện tại, là sự chuẩn bị cho những dự đoán tương lai và sau đó trở thành quá khứ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!