- Sáng tác mới
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Tôi xin lỗi Vì đã không ngã xuống Như bạn bè Tuổi mười chín đôi mươi Tôi xin lỗi Cỏ non trong lửa đạn Việt Nam ơi Mây khói đã tan rồi...
Dạo này thấy nhiều người đăng bản dịch tiếng Việt bài "Wie schändlich du gehandelt" (Anh đã giấu người đời) của nhà thơ Heinrich Heine. Anh đã giấu người đời, Chuyện em ăn ở bạc,...
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh… Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Mình không phải là người tỉ mẩn, chăm chút vườn. Không phải là người thích trồng những khóm hoa rực rỡ, thẳng hàng, thẳng lối, để ngồi ngắm vẻ tròn trịa, hoàn hảo của nó. Vườn mình là nơi mình chờ đợi những bất ngờ. Một bông hoa lạ, chả biết do mình mua hú họa cái củ từ mùa thu rồi...
Bài này mình viết dành cho người đang gánh chịu stress về việc thu nhập thấp, đầu tư không hiệu quả, lo lắng vì tiền bạc. Dĩ nhiên ở mức độ trên 100 tỷ đổ lên xin phép bỏ qua. Vì có 100 tỷ mà stress thì stress này không cần xử lý. Tầm đó thì tự khắc có chuyên mục khác thụ án....
Chính mà tà vạy quá ma, Sách mà hũ nút như là lỗ giun. Giải pháp giống cách bán buôn, Mặc cả tâng giá còn hơn chợ giời....
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Ở giữa đám hoa, rượu một bình, Không ai làm bạn, uống một mình. Nâng ly rót rượu đòi trăng uống, Cùng cái bóng ta có ba mình. răng kia từng biết uống rượu sao,...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Chùng chiềng bên tháng, bên năm, Mẹ ôm con, giữa miếng Nằm ướt khô... Hết Xuân, vào Hạ, rồi Thu, Tóc xanh loáng thoáng, sương mù buổi mai Thuyền nan chở hết đêm dài,...
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!