- Sáng tác mới
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông....
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Hai người là đôi bạn Một tên là Thông Minh Một tên là Thành Thật Sống với nhau nghĩa tình. Rồi đến một ngày nọ Họ nổi hứng đi chơi Ngồi thuyền ngao du biển Chuyến du lịch tuyệt vời....
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại
như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau...
Ở trong khu rừng nọ Nhà Cáo, Thỏ gần nhau Nhà Cáo xây bằng tuyết Tuyết trắng xóa một màu. Thỏ làm nhà bằng gỗ Toàn loại gỗ đắt tiền
Nội thất đều hàng xịn Chăn đệm sạch và êm....
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Giật mình nghe tiếng chuông ngân Thì ra đêm lại một lần đi qua Lòng như gió bạt về xa Như cây trút lá, như hoa rời cành...
Cơn mưa giá lạnh chiều nay Xóa mòn nỗi nhớ tháng ngày chắt chiu, Mưa như ướt đẫm trời chiều Hàng cây thổn thức, liêu xiêu muộn phiền..!
Mưa rơi tí tách ngoài hiên Như tuôn dòng lệ triền miên giữa đời,.....
Ta một mình lặng lẽ giữa sân ga Gió đi rồi nên chỉ có riêng ta Đang ngơ ngác cuối miền xa diệu vợi... Đêm cô đơn, không một ai đón đợi
Ta lặng nhìn dòng người vội đi qua... Nỗi suy tư tìm đến với xót xa...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Nỗi nhớ âm thầm ...nhẹ trôi vào dĩ vãng , Chiều ngậm ngùi vương sợi nắng trên môi một lần thôi mơ ước một lần thôi. Anh quay lại tìm nụ cười hoang vắng Của mùa Xuân trôi giữa đời bình lặng....
Ta lỡ quên một mảnh tình xưa cũ Để rong rêu che phủ cả ngàn năm, Khi quay về bên ký ức xa xăm Thì giá lạnh đã nảy mầm che lối...
Nơi bến cũ của những ngày mong đợi...
Nhân đang ồn ào về thuế, mình nhớ là tiếng Việt và tiếng Hàn có sự khác nhau về dùng từ, đó là từ "thuế quan" (稅關/세관) và "quan thuế" (關稅/관세). Nghĩa của từ bị ngược nhau, dễ dùng nhầm....
Nguyễn Linh Khiếu làm thơ với một hệ hình thẩm mỹ hiện đại và cảm quan nghệ thuật mới mẻ, độc đáo. Các tập thơ Chùm mơ tiên cảm (1991), Mùa thiêng (1995), Hoa linh (2000) và gần đây là trường ca “Phồn sinh” (2018) đã minh chứng cho điều đó. Bài thơ Tháng Tư được ông viết vào năm 1983 đã có những......
"Hôm nay nhận được hoa chưa?". Đây không phải là câu hỏi. Đây gần như là câu chào vui mà phụ nữ hay nhận được trong ngày 08/3, hoặc 20/10. Biết trả lời thế nào khi được "chào" như vậy? Có người vui, dõng dạc "dạ rồi ạ!". Vui, dõng dạc vì đã được nhận hoặc biết 100% sẽ......
Khi đã đi qua bốn mùa của cuộc đời, khi đã từng nếm trải bao phong ba bão táp, con người ta dần nhận ra rằng điều quý giá nhất không phải là danh vọng, tiền tài hay những niềm vui phù phiếm, mà chính là sự điềm tĩnh và êm đềm từ tận đáy lòng....
Những bông hồng nhung đỏ kiêu hãnh, mạnh mẽ vươn mình giữa gió sương, mặc cho ồn ào và bụi bặm vây quanh, mặc cho mưa gió dập vùi, vẫn rực rỡ khoe sắc, vẫn tỏa hương ngào ngạt. Cánh hoa mềm mại nhưng không yếu đuối, sắc đỏ thắm như ngọn lửa cháy rực giữa phong ba....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!