- Sáng tác mới
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Bàn tay em múa trên bàn xoay Tựa nghệ sĩ dương cầm Giai điệu của hoa tay, mồ hôi và đất sét Hình hài tình yêu cất lời Phừng phừng lửa reo Nghìn độ nóng...
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Cá Đòng đong nhỏ bé sống ở ao hồ nơi có bóng người. Chúng quanh quẩn ở cầu ao mép hồ. Cái miệng bé tí tẹo gặp gì ăn lấy tạp nham nên không biết món khoái khẩu của chúng là gì. Chúng sống theo bầy gần mặt nước....
Là anh muốn nói em nhiều lắm Rằng em là cả cuộc đời anh Em ơi, đấy chẳng lời sáo rỗng Và hãy tin, như với hoa hồng Ta cùng sinh ra trên cõi đời...
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Mẹ trao con chút tình Ngọt mùi quê lúa chín Những chiều quê bịn rịn Tím hoàng hôn bên sông Mẹ gửi con nắng đông Hồng tươi trên mái bếp Khói quyện thơm cơm nếp Tinh khôi giọt sương đầu...
Sáng cả nhà lục tục Kéo đến trường Dewey Hôm nay là Chủ Nhật Trường có Science Fair* Các trò từng cấp độ Theo Dự án riêng mình! Làm tốt thực hành đó Sẽ được giải THÔNG MINH!...
Thôi đừng chen lấn tranh hàng, Thôi đừng trách mắng chàng, nàng ngốc ngu. Nhầm tưởng tiền chức thiên thu, Vững như bàn thạch lu bù dài lâu....
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá....
Tôi không phải là người say mê Zalo, facebook, nhưng lũ bạn nhiều đứa đi làm ăn xa mỗi lần hỏi thăm cứ phải Alô..alô... chúng lại chửi là đồ tẩm, đồ cổ, thay điện thoại thông minh đi. Các con cháu tôi cũng khuyến khích....
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Đặt gương tại khu hiên nhà Gương đặt ở hiên nhà, vị trí mà vào cái là thấy thì sẽ xua hết tài lộc, gây bất hòa trong gia đình....
Vào dịp này của năm 1979, tôi bước vào Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh). Trường tôi nằm cách chợ Cọi (xã Hưng Lộc, tp. Vinh) chừng 2 cây số....
Buồn phương Nam con cá bơi cá lội Đám lục bình trôi tím những dòng kinh Buồn phương Nam buồn cơn gió thổi Em lấy chồng xa, anh nhậu anh quên...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Khổng Tử bái kiến Lão Tử. Lão Tử hỏi Khổng Tử đọc sách gì, ông trả lời là đọc “Chu Dịch”, và Thánh nhân đều đọc sách này. Lão tử nói: “Thánh nhân đọc sách này thì được, còn ông vì sao cần phải đọc nó? Tinh hoa của quyển sách này là gì?”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!