- Sáng tác mới
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Tuổi 18 – cái tuổi nằm lưng chừng giữa một bên là sự vô tư của những năm tháng học trò, một bên là thế giới rộng lớn ngoài kia với muôn vàn ngã rẽ. Ở tuổi 18, con người ta mang trong mình biết bao hoài bão, ước mơ, nhưng cũng không thiếu những hoang mang, lo sợ....
Đêm nay bên lối trăng ngà Thong dong đi với trăng và một tôi Nửa khuya trăng ngủ mơ rồi Ngẩn ngơ còn thức riêng tôi với người
Người thì xa đến mười mươi...
Những ngày cuối cùng của năm học, khi tiếng trống trường không còn vang lên theo nhịp học hành nghiêm túc mà đã nhuốm màu của chia ly, cũng là lúc học trò rộn ràng với những trò nghịch ngợm rất riêng – những trò chỉ có thể xảy ra một lần trong đời, và mãi mãi trở thành ký ức không thể quên....
Hồ kia có con Sếu Rất xảo quyệt tinh ma Hằng ngày Sếu quanh quẩn Kiếm ăn trong hồ nhà. Cá, Tôm, Cua, Ốc, Ếch… Bơi gần bờ chết ngay Cái mỏ nhọn của Sếu Không bỏ dịp may này....
Ngày xưa từ lâu lắm Có hai ông bà già Và một cô cháu gái Sống trong một ngôi nhà. Ông bà nuôi Mèo, Chó Và Chuột nhắt một con...
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Chuyện này chưa lâu lắm Chắc vài trăm năm thôi Người biết đóng móng ngựa “Thời kỳ đồ sắt” rồi. Ngày mai mọi muông thú Trong rừng mở cuộc thi Thi ai chạy nhanh nhất Ai thứ ba, thứ nhì....
Lần thứ nhất nhận dòng ngoại ngữ viết tắt Em chưa hiểu là gì nhưng tạm gác Cuộc chuyện đang đi không tra được google Lần thứ hai bỡ ngỡ Nhưng nghĩ thầm chắc anh viết nhầm thôi Dù lại bắt đầu những nụ cười mụ dạy...
Khi nắng bắt đầu vàng hơn, khi ve cất tiếng râm ran trên những tán lá, cũng là lúc hoa phượng đỏ rực cháy lên như ngọn lửa cuối cùng của tuổi học trò. Những chùm phượng vĩ nở đầy sân trường, trải dài khắp lối đi quen thuộc, như muốn níu kéo từng khoảnh khắc đẹp đẽ sắp qua đi....
Biết bệnh không thể qua Chị tranh thủ tặng quà Cho những người ở lại Cho bạn Bạch Dương váy Biểu diễn trang phục Nga Tặng sách hay nước hoa Lưu bút dành tặng cháu…...
Một buổi sớm, một cô gái và cùng một phụ nữ tóc đã điểm bạc đứng trước cửa bệnh viện, cả hai nắm chặt tay nhau. Dù y tá đã nói còn lâu nữa mới bắt đầu khám, hai mẹ con vẫn lặng lẽ chờ....
Ơn người sinh em Nay anh đến thăm nhà Bắt đầu bằng câu chuyện làm quà Xưng hô đúng mực Nói về em cũng rất có chừng.
Chuyện cuốn đi Mẹ kể tuổi tám, chín Em quần đùi ra chợ chạy rông....
Anh nhắn “Tạ ơn em!” Chữ dùng song phương bất thần lạ quá Nên bắt đầu là biểu cảm ngạc nhiên Chúng ta có ích cho nhau Xứng đáng thêm một dấu đồng tình Nhưng thế này quá là khách sáo Phải ra mặt giận...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Này cánh cổng xanh dương Hôm nay ta kỷ niệm tròn năm ngày nàng tới Nói những lời tri kỷ đầu tiên. Này hồng xiêm Nhìn cây nhớ những trái ta mời cô ấy Rồi tới cô hồn nhiên tự thấy Ăn một nửa chia chủ nhà một nửa Ở hóa thân nào...
Giữa tháng Tư, khi người ta vẫn quen với cái nắng hừng hực đầu hạ, thì bất chợt, trời nghiêng mình một chút, để gió heo may len lén ghé qua, khẽ chạm vào da thịt người mà để lại cảm giác se se lạnh dịu dàng. Một thoáng thu không hẹn mà về, giữa miền đất vốn bắt đầu quen với cái oi nồng bất tận của......
Một hôm các loài vật Tổ chức cuộc thi vui Ai người ăn dè nhất Được thưởng Hạt Dẻ Bùi. Đợt một Thỏ, Nhím, Sóc Đã đăng ký dự thi
Ban Giám khảo cân nhắc: - Có kế gì? Nói đi!...
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Chang chang giữa trưa nắng Trên đồng lúa đơm bông Có một chàng họa sĩ Tác nghiệp ngay trên đồng. Họa sĩ mải miết vẽ Chẳng để ý thời gian Đến trưa tròn bóng nắng Chàng vẫn say mê làm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!